Triệu Vân là một anh chàng họa sĩ sống cạnh nhà Laville. Anh nhìn đáng sợ lắm, làm cho bọn nhóc cứ thấy anh là chạy té khói. Duy chỉ có Laville là thích chơi với anh.
Xem nào, Triệu Vân biết làm bánh, nấu ăn, dỗ trẻ (em hồi bé khóc rất nhiều, vậy mà lần nào anh ta cũng giúp em nín khóc được), tranh của anh cũng rất đẹp nữa, nên em luôn tự hỏi tại sao bọn trẻ con sợ anh thế.
Anh sống ổn lắm. Thỉnh thoảng có mấy bọn trai tráng côn đồ trong khu đến gây rối làm loạn, nhìn thấy anh cũng phải sợ hãi gọi một tiếng 'Vân ca', vì anh giỏi võ mà. Nói thật, Laville hồi đó luôn nghĩ rằng anh sẽ có một cuộc đời giàu sang như trong truyện cổ tích hay nói.
Nhưng không.
Ở trường đại học anh từng theo có một anh chàng nhà giàu, bố mẹ cũng có gọi là có tí quyền hành. Hai người trông có vẻ thân thiết lắm. Laville trông thấy hai người họ mấy lần rồi, thật sự như một cặp huynh đệ hảo hán vậy.
Thế nhưng, gã ta lại đem lòng si mê chị gái Triệu Vân, một nữ khảo cổ học hoạt bát. Gã nhiều lần tán tỉnh chị, nhưng chị nào quan tâm?
Ngày hôm đó, gã nhờ Triệu Vân nhắn với chị rằng gã muốn tặng chị chút quà cảm ơn (vì một lý do nào đó mà Laville quên rồi), hẹn chị gặp mặt ở chỗ công viên sau bệnh viện trung ương. Anh biết chỗ đó vắng vẻ lắm, nên định bảo chị đề phòng một chút.
Nhưng dường như cái một chút đó không đủ. Triệu Vân thì bị đánh ngất, còn chị anh thì bị cưỡng hiếp rồi sát hại.
Tất nhiên thủ phạm là ai thì quá rõ, nên lễ tang chị vừa mới kết thúc, còn chưa đoạn tang, Triệu Vân đã phải nén nước mắt quyết định nộp đơn kiện.
Lữ Bố - vị luật sư đồng ý giúp anh. Hai người quen nhau như vậy đấy.
Laville chỉ biết được đến như thế, sau đó thì tình cảnh đưa đẩy gán ghép họ thành một đôi. Trước khi chuyển đi, rõ ràng anh còn nhẹ nhàng xoa đầu em rồi hứa rằng:
" Sau này thằng kiện rồi, nhóc thích đi làm phù rể cho anh không?"
Và em đã vui vẻ gật đầu.
Căn hộ Lữ Bố ở vẫn không đổi khác là bao. Công việc của một luật sư như hắn thì vốn cũng tương đối rảnh rang mà, nếu không có đơn kiện nào. Có duy nhất một căn phòng thôi, Laville biết thế, vì Triệu Vân thỉnh thoảng nói rằng họ làm việc qua đêm và cả hai phải ngủ cùng nhau.
Em và Zata hôm nay nằm trên chiếc giường đó, còn chủ nhà tất nhiên nằm ngoài sofa. Chẹp, chính ra hồi trước thỉnh thoảng cãi nhau chút đỉnh, Triệu Vân có đuổi hắn ra sofa thật.
Hắn nghĩ vậy lại thấy cay cay nơi sống mũi.
Em và nó nằm bên cạnh nhau, mặt đối mặt. Zata nghe em kể mà lòng cũng chùng theo. Xã hội này quả thực không tốt đẹp như mọi người vẫn nghĩ. Dù rằng hai đứa biết, có những người thật sự lương thiện, ví như Bright chẳng hạn, thì bên cạnh đó vẫn có người sẵn sàng dùng tiền bạc cùng quyền hành chèn ép họ.
Trời sáng, Laville không tiện ở lại thêm nữa, liền xin phép Lữ Bố rồi kéo Zata đi. Hai đứa nhóc đương tuổi dậy thì bắt đầu chuỗi ngày nương tựa vào nhau mà sống. Chỉ có điều, trước khi có thể làm vậy, em muốn đến thăm người anh hàng xóm của mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ AOV | Zata x Laville ] Vấn nạn xã hội
ActionLaville - 13 tuổi - đã được nhìn thấy những mặt tối kinh khủng nhất của xã hội hiện đại. Những tưởng em sẽ phải chịu cảnh bất lực, sống như một nô lệ trong căn nhà cùng bố mẹ em, thì một tên stalker đã đưa em thoát khỏi đó. Em biết nổi loạn, em biết...