Trong một tòa cao ốc cũ đầy mục nát,xung quanh bẩn vô cùng,nào là bụi rồi mạng nhện,chưa kể một số nơi ẩm mốc,hôi thối đến khó chịu đa phần cửa kính đều bị vỡ tứ tung,những chậu cây cũng bị nứt nẻ rồi chết khô...sẽ không ai biết một nơi tồi tàn thế này mà lại là căn cứ của Phạm Thiên đâu,vẻ bề ngoài như vậy vốn là để đánh lừa lũ cảnh sát để chúng chẳng ngửi được hơi mà thôi.Cảnh mở đầu của em lại là bị Boss mắng?thật xúi quẩy-
"Sanzu Haruchiyo,tao đã dặn bao nhiêu lần là phải làm theo như lời của tao!?"
"Tôi xin lỗi thưa Boss..."
"Thằng chó chết,mày vốn chỉ là một con chó như tại sao lại không biết nghe lời chủ nhân thế hả?!" -gã dùng tay mạnh bạo bóp chặt mặt em,tay trái thì ấn mạnh lên yếu hầu bằng ngón tay dài và nhọn kia khiến em đau điếng.
"T-tôi sẽ không có lần sau đâu..."
Sợ hãi đến mức mặt mày tái xanh lại,vì vị Boss đáng kính kia cho dù có tàn nhẫn đến đâu cũng sẽ chẳng bao giờ đối xử mạnh bạo như thế cả.Hiện tại chỉ cần nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi từ em cũng khiến gã trở nên hưng phấn,gã ta cười một cách quỷ dị khiến em lạnh sóng lưng.Tình thế ngàn cân treo sợi tóc như này làm em chẳng thế kháng cự,em nghiếng răng hai tay bám chặt vào bàn tay nhỏ nhắn nhưng mạnh mẽ vô cùng của gã.
"Mày lấy gì để chắc chắn không có lần sau?"-nghiêng đầu nhìn em với biểu cảm đáng sợ vô cùng,cởi bỏ chiếc thắt lưng vướng víu kia"B-boss...?" -mở to mắt nhìn
Không nói gì, gã trực tiếp dùng thắt lưng quật mạnh vài người em đến mức đỏ ửng lên và có cả những vết hằn, gã càng lúc càng mạnh tay hơn khiến những nơi bị quật vào trên cơ thể rỉ máu,em đau nhưng cũng thầm biết được rằng dù có làm gì cũng chẳng van xin được,lỗi do em đã không nghe lời vua,em thật đáng trách...
"Nhẹ thôi..." -em chỉ đưa vẻ mặt khó chịu nhìn gã.
Túm lấy tóc em giật ra sau một cách không thương tiếc,mái tóc nhuộm hồng được cắt theo yêu cầu của Boss đã được em chăm sóc kĩ càng,vậy mà gã không ngần ngại mà túm chặt lấy cũng vì thế mà đứt ra một lọn.Gã không quan tâm mà chỉ hất nhẹ lọn tóc kia xuống đất,áp mặt vào em
"Đã có ai muốn giết chết người khác mà nhẹ nhàng chưa?"
"Hả...?" -em nhìn gã,gã nhìn em rồi nở mội nụ cười điên dại một cái,dùng ánh mắt đáng sợ nhìn em,ánh mắt gã lúc này như một người mất trí vậy... Gã đang muốn băm em thành trăm mảnh?--À không,phải là muốn em nếm trải cảm giác sống không bằng chết-
"Con chó này chẳng biết nghe lời tí nào--hay phải dạy dỗ lại đây~?"
Em sợ hãi đến mức cứng họng rồi,đó là hình phạt đáng sợ nhất mà em chưa bao giờ nghĩ mình phải đối diện vì thành tích xuất sắc cộng thêm việc là chó trung thành của Boss.Tuy chưa từng nghe qua về cách thức nhưng đã có một thành thiên cấp dưới trải nghiệm và nó đã phát điên ngay sau đó...
"Không nói nghĩa là đồng ý nhé?"- Gã nói tiếp.
Em mở to mắt nhìn gã,môi mỏng lại mấp máy không nói nên lời,đầu lắc lia lịa.Em nhìn gã với ánh mắt ngập sự sợ hãi,hả nhìn em với ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống...
BẠN ĐANG ĐỌC
[BontenxSanzu]R18 Xuân
FanficMình sẽ ngược khá nhiều vì cái đam mê.Tuy truyện không được hay lắm nhưng mong mọi người sẽ ủng hộ ( ◜‿◝ )♡