Chương 5: Nhận chức (2)

276 59 9
                                    

Đứng trong phòng khách rống lên một hồi, hai cánh cửa phòng ngủ vẫn đóng chặt.

Tôi không còn cách nào, lại không thể cầm cưa điện xả giận như Cưa tiên sinh được, đành phải chạy "bình bịch" xuống tầng, mua một cây thông bồn cầu, một đôi găng tay nhựa và một cái kéo trong siêu thị 24h ở cửa khu.

Trở lại phòng 404, tóc trong bồn cầu còn đang tung bay, hơn nữa bởi vì ở trong nước lên số lượng cứ như càng thêm nhiều hơn. Tôi đặt cây thông bồn cầu qua một bên, thử xả nước, nhưng lại bị bộ tóc giả dày chặn mất, căn bản không trôi được, nước trong bồn cầu còn dâng lên cao hơn.

Đã đến lúc dùng "thiết bị khơi thông bồn cầu kiểu hút không khí" tôi vừa mua rồi!

Tôi thọc cái nắp cao su xuống bồn cầu, hung dữ ấn xuống, mực nước đã rút đi một chút, nhưng tóc dài vẫn còn đang tung bay, không thể lôi lên được, cũng không thể ấn xuống được. Tôi không thể làm gì khác hơn là không ngừng thêm nước dựa theo sách hướng dẫn, ấn ấn hơn nửa giờ, mái tóc kia chốc thì chìm xuống chốc lại nổi lên, từ đầu đến cuối vẫn không thể giải quyết vấn đề tắc bồn cầu.

Không còn cách nào, chỉ có thể dùng cách cuối cùng.

Tôi đeo găng tay cao su, lấy kéo ra, túm bộ tóc lên cắt. Nguyên lý của cái thông bồn cầu là đẩy không khí vào đường ống, tạo thành trạng thái chân không. Lợi dụng áp lực vật chặn đường ống buông lỏng hoặc phân tán ra. Bộ tóc vốn dĩ vừa quấn chặt vừa rối tung, lấy chút áp lực đó chỉ sợ không đủ, nhưng chỉ cần tôi cắt bộ tóc ra thành từng đoạn, chắc hẳn có thể giảm bớt đám tóc rối.

Nói đến chuyện này, chất lượng tóc thật sự không tệ, chắc là được tạo ra từ tóc thật, loại tóc giả này còn đắt hơn tóc làm từ sợi hoá học nhiều, cũng không biết là đồng nghiệp nào phá của như thế. Đồ đắt đỏ thế này mà cũng vứt đi được.

Sau khi cắt hết bộ tóc ra, tôi lại dùng cây thông cống điên cuồng ấn. Lần này hiệu quả không tệ, chỉ nghe một tiếng "ọc", đám tóc quấn chặt cuối cùng đã tản ra rồi. Tôi nhấn nút xả nước lần nữa, lúc này toàn bộ mái tóc đã trôi đi.

Vì đề phòng có sợi tóc ngược dòng nổi lên, tôi xả thêm mấy lần nữa mới yên tâm.

Làm xong tất cả đã hơn 1 giờ, tôi đổ đầy mồ hôi, rửa sạch găng tay, cây thông bồn cầu, và cái kéo, xếp tất cả mọi thứ ngăn nắp, lúc này mới rời khỏi nhà vệ sinh.

Vừa ra khỏi cửa liền giật mình, một người đàn ông đeo kính đen mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn đang đứng trong phòng khách lẳng lặng nhìn tôi.

Tôi có chút xấu hổ, chỉ vào phòng vệ sinh nói: "Xin lỗi, đánh thức anh sao? Bồn cầu bị tắc, tôi vừa thông xong."

Hắn ta nhìn tôi rất lâu mà không nói lời nào. Tôi chỉ có thể tiếp tục tìm chủ đề: "Không biết là ai ném tóc giả vào trong bồn cầu, tôi sợ ảnh hưởng đến người khác sử dụng, liền tự mình dọn đi. Tôi tên là Thẩm Kiến Quốc, hôm nay vừa mới chuyển vào, về sau chúng ta chính là bạn cùng phòng, xin hỏi nên gọi anh như thế nào?"

Tôi nhiệt tình duỗi tay về phía hắn ta.

Nhưng từ đầu đến cuối hắn ta vẫn đút tay vào túi quần, ánh mắt đảo qua tay tôi, dùng âm thanh khàn khàn đáp: "Lưu Tư Thuận, đã ở chỗ này mấy năm."

[Đam mỹ][Edit]Bọn họ đều nói tôi gặp quỷ - Thanh Sắc Vũ DựcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ