Chương 6

2.7K 327 44
                                    


Hôm nay là ngày thứ ba Sanzu bị Manjirou ép nghỉ.

Vẫn thời gian biểu như cũ, sáng dậy sớm tập thể dục rồi ăn sáng, chiều tập kiếm, tối tản bộ cho xuôi cơm dễ ngủ.

Kokonoi vì để bịt miệng Sanzu cho vụ Inui hôm trước, cậu đã chỉ cho hắn một tiệm bán hủ tiếu rất ngon.

Hôm nay tiện đường chạy bộ, Sanzu quyết định ghé qua ăn thử.

Quán tuy có chút sơ sài nhưng được cái rất sạch sẽ, hắn tìm mãi mới được một bàn trống trong hàng chục chiếc bàn chật kín khách, gọi một bát đặc biệt, Sanzu nghĩ thầm nếu nó mà không ngon, hắn liền đem chuyện Kokonoi theo dõi Inui nói cho Manjirou biết.

Số phận của Kokonoi hoàn toàn phụ thuộc vào hương vị của suất ăn sáng hơn năm mươi ngàn này.

Nêm xong gia vị, Sanzu vừa khởi động đũa chuẩn bị ăn thì hắn nghe được cái chất giọng nam cao không ra cao, thấp không ra thấp, còn có chút lơ đãng vang lên.

- Ông chủ, còn bàn cho hai người không?

Chủ quán nhìn hai vị khách quen của mình, sau đó đưa mắt tia một lượt trong quán, phát hiện bàn của Sanzu còn đủ chỗ cho tận bốn người, vốn định bảo anh em Haitani vào đó ngồi luôn nhưng ánh mắt lạnh lẽo chứa đầy cảnh cáo của hắn khiến ông hơi rén.

Cân nhắc một chút, chủ quán bảo.

- Còn thì vẫn còn, nhưng đã có người ngồi trước rồi, hai đứa hỏi ý kiến người ta xem có đồng ý chia sẻ bàn không!

- Đâu?

Nhìn theo hướng chủ quán chỉ, phát hiện là người quen, Ran cười đến trăm hoa đua nở.

Nhìn hai tên khốn có khuôn mặt giống nhau vừa mới đặt mông ngồi ở đối diện, Sanzu có cảm giác bát hủ tiếu của hắn không còn ngon như trước nữa, không những vậy, nó còn đang bị mùi của rác rưởi lấn át.

- Sao không ăn đi, nguội là mất ngon đấy!

Sanzu hít sâu một hơi, quyết định ăn thật nhanh cho xong rồi về, hắn không muốn đối diện với anh em nhà này thêm một giây phút nào nữa.

- Mày cho cái này vào chưa? Cho vào ăn cay cay thơm thơm ngon lắm!

Ran cầm lấy lọ ớt chưng, tự nhiên như bát của mình mà múc ba, bốn thìa cho vào.

- Phải ăn với rau nữa mới chuẩn vị!

Rindou không khác gì anh trai mình, nhặt rau rồi tự tiện bỏ vào bát của Sanzu.

Sanzu siết chặt đôi đũa trong tay, biểu tình như ăn phải ruồi bọ, hắn thề với trời rằng nếu hôm nay cái quán này mà vắng khách thì hắn sẽ hất cả cái bát hủ tiếu này vào mặt anh em Haitani.

Thấy Sanzu cứ ngồi đực ra đó, Rindou rút một đôi đũa mới, giúp hắn trộn mỳ, hương cay nồng của ớt chưng làm bát hủ tiếu dậy mùi thơm khiến hắn nhịn không được hít mũi hai cái.

- Ăn đi, đảm bảo ngon hơn, không ngon anh em tao bao mày bát này!

Sanzu mắt lé liếc Rindou một cái, không đáp, bắt đầu động đũa.

{ Fanfic TR } { RanSanRin } Fall in loveNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ