Chương 58: Trò khôi hài của công chúa Lăng Vân

128 1 0
                                    


Edit: Thu Huyền

Beta: Sakura

Trong nháy mắt rơi vào nước, Diệp Ly vẫn không nhịn được muốn mắng chửi người. May mà những năm gần đây vẫn luôn kiên trì cố gắng rèn luyện thân thủ cùng với thể chất của mình, nhưng vẫn còn có chút khoảng cách so với kiếp trước dãi nắng dầm mưa, bị huấn luyện bò lăn bên trong bùn lầy. Hơn nữa cho dù hiện tại thân thể này không được sủng nhưng chắc chắn 100% là tiểu thư khuê các được nuông chiều từ bé, vừa xuống nước vẫn không khỏi xuất hiện co rút. May mắn Diệp Ly sớm có chuẩn bị tâm lý, rất nhanh điều chỉnh thử đi về phía công chúa Lăng Vân, cũng thuận lợi bắt được công chúa Lăng Vân đang ở trong nước giãy dụa kéo xuống đáy hồ nước.

Chỉ liếc là thấy được vị công chúa Lăng Vân này căn bản là không biết bơi lặn, Diệp Ly không nhịn được cười lạnh. Rất tốt, nàng nên khen thưởng cái dũng khí của vị công chúa này vì yêu hiến thân sao? Không biết bơi lại dám nhảy vào hồ nước! Vậy là tốt rồi phải cảm thụ tốt cảm giác ngâm nước là thế nào đi, tin tưởng về sau nàng ta sẽ biết cái gì gọi là liệu sức mà làm. Vốn là công chúa Lăng Vân cũng không bối rối, nàng biết rất rõ rất nhanh sẽ có người tới cứu nàng. Nhưng rất nhanh nàng phát hiện mình đang nhanh chóng chìm xuống đáy hồ, không khỏi kinh hoảng giãy dụa càng thêm lợi hại. Diệp Ly dưới đáy lòng hừ nhẹ một tiếng, tinh tường cảm giác được chấn động có người nhảy xuống nước rồi, Diệp Ly nhanh chóng chuyển tới sau lưng công chúa Lăng Vân đang bối rối rồi đánh ngất nàng đi, sau đó kéo hướng bên kia bơi đi, thẳng đến khi đoán chừng công chúa Lăng Vân sắp đến cực hạn rồi mới đưa nàng đẩy trở về.

Dường như chỉ là trong nháy mắt, toàn bộ mọi người ở ngự hoa viên tụ lại bên hồ. Đuổi tới trước hết là thị vệ Tây Lăng quốc cùng thị vệ trong ngự hoa viên đã xuống nước cứu người rồi.

"Người ở bên đó!" Bên hồ đột nhiên có người kêu lên, mọi người vội vàng nhìn qua quả nhiên thấy một màu gấm vóc rực rớ nổi trên mặt nước, sau đó thấy Định Vương phi cũng đi theo lên, một tay còn kéo công chúa Lăng Vân. Ở trong mắt mọi người hiển nhiên là bộ dáng Định Vương phi cứu được công chúa Lăng Vân. Diệp Ly phát hiện thấy bóng ảnh thị vệ nhanh chóng bơi tới đối với công chúa Lăng Vân còn đang hôn mê mỉm cười, "Công chúa, tỉnh tỉnh. Công chúa... có người tới cứu chúng ta rồi." Vốn là Diệp Ly ra tay không nặng, vừa nổi lên mặt nước công chúa Lăng Vân rất nhanh liền mở mắt. Lại phát hiện Diệp Ly đang mỉm cười đùa cợt với mình, cũng bất chấp hoàn cảnh lúc này của các nàng, công chúa Lăng Vân hét to: "Ngươi buông Bổn cung ra!" Sau đó dùng lực giãy dụa lên.

"Công chúa, ngươi đừng nhúc nhích. Coi chừng..."

"Bổn cung không cần ngươi lo." Thấy thị vệ đã đến trước mặt, công chúa Lăng Vân không có sợ hãi đẩy Diệp Ly ra.

Rất tốt... Diệp Ly mang theo thần sắc kinh hoảng ở trong tầm mắt mọi người theo hướng công chúa Lăng Vân đẩy ra một lần nữa chìm vào trong nước.

Công chúa Lăng Vân vừa lên đến trên bờ các cung nữ lập tức đưa tới quần áo khô vì nàng phủ thêm. Thanh Ngọc và Thanh Hà phẫn nộ trừng mắt nhìn công chúa Lăng Vân nói: "Công chúa! Vương phi chúng ta có lòng tốt cứu ngươi, tại sao ngươi phải đẩy nàng ấy!"

Công chúa Lăng Vân ngẩng đầu lên, quả nhiên thấy rất nhiều người đều dùng ánh mắt khiển trách nhìn mình thì không khỏi sững sờ. Cái đó với kế hoạch của mình không giống nhau! "Bổn cung không có đẩy nàng ta!" Hoa Thiên Hương cười lạnh nói: "Đường đường công chúa dám làm không dám nhận. Cho dù muốn nói dối cũng phải tìm một cái cớ gạt được mọi người chứ. Công chúa cho là chúng ta ở đây nhiều người như vậy đều mù hết sao?" Công chúa Lăng Vân cả giận nói: "Là nàng ta đẩy Bổn công chúa xuống, Bổn công chúa không cần nàng ta cứu." Trưởng công chúa Chiêu Dương trầm mặt nói: "Công chúa có ý tứ là Định Vương phi đẩy ngươi xuống nước, sau đó chính nàng ta lại nhảy xuống cứu ngươi? Kết quả ngươi bình an vô sự còn nàng đến bây giờ còn không có đi lên? Công chúa tốt nhất cầu nguyện Định Vương phi không có việc gì, nói cách khác, chỉ sợ ngươi là công chúa Tây Lăng thì Đại Sở ta cũng sẽ không tha thứ."

"Vương phi...Tìm được Vương phi rồi..." Thanh Ngọc lo lắng chờ ở bên cạnh bờ kêu lên, trong hồ Thanh Sương và Thanh Loan mỗi người một bên đỡ Diệp Ly rõ ràng đã hôn mê nổi lên mặt nước. Mọi người trên bờ vội vàng giúp đỡ kéo người lên vì Diệp Ly phủ thêm quần áo, Thanh Ngọc vội cầm tay bắt mạch cho nàng. Công chúa Chiêu Dương lo lắng nhìn Diệp Ly nói: "Thế nào rồi? Sao Thái y còn chưa tới?" Thanh Ngọc ngẩng đầu lên nói: "Đa tạ công chúa quan tâm, Vương phi đã uống vài ngụm nước cho nên mới hôn mê bất tỉnh, có lẽ không có gì trở ngại. Nhưng mà... Vương phi hiện tại cần có nơi nghỉ ngơi." Công chúa Chiêu Dương nhìn xung quanh, quả quyết nói: "Nơi này cách điện Triêu Hà tương đối gần, vậy đưa Định Vương phi qua đi." Mọi ngươi vây quanh Diệp Ly hôn mê bất tỉnh dưới sự dẫn dắt của công chúa Chiêu Dương đi tới điện Triêu Hà, đồng dạng cùng rơi xuống nước nhưng công chúa Lăng Vân lại bình an vô sự dĩ nhiên bị mọi người trong lúc vô tình không để mắt đến. Nhìn đám người vội vàng mà đi, sắc mặt công chúa Lăng Vân lúc trắng lúc xanh.

"Công chúa..." Cung nữ Tây Lăng quốc đi theo bên người nàng cẩn thận từng li từng tí kêu lên.

"Cút!" Công chúa Lăng Vân cả giận nói.

[Q1] THỊNH THẾ ĐÍCH PHI (QUYỂN 1: ĐẾ ĐÔ PHÚ) - PHƯỢNG KHINHNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ