45 cm.
Một năm trôi qua rất nhanh, có lẽ bởi vì không thấy Tưởng Vân trong trường. Mãi đến tháng 2 năm hai, nàng gặp được Tưởng Vân dưới lầu trong khu dạy học, Vương Hiểu Giai mới nhận ra, hai năm trôi qua thật nhanh.
Tưởng Vân đi đến vườn hoa dưới lầu, khuôn mặt lạnh lùng dưới ánh mặt trời. Một con mèo lông cam lười biếng nằm cạnh chân cô, lăn lộn trên mặt sàn để lộ chiếc bụng trắng nõn. Tưởng Vân ngồi xổm xuống tay vỗ vào bụng mèo nhỏ. Nó lật nhanh ra, mắt nhìn Tưởng Vân không hài lòng nhưng cô lại vờ như không nhìn thấy, tay vẫn tiếp tục làm loạn.
Vương Hiểu Giai từ lầu trên nhìn xuống,ánh mắt dịu dàng như chưa cả bể tình.
"Còn hai mươi ba ngày nữa là đến kỳ thi đại học."
Có phải đã đến lúc tình cảm của nàng phải kết thúc rồi không?
Thế nên khi bước ra khỏi phòng thi, Tưởng Vân đã nhận được một tin nhắn.
Nàng không biết số điện thoại của cô là 1 hay 7 nên đã gửi cho cả hai số. Thứ cô đáp lại là một dấu "?" từ số 1.
Vậy là [Tưởng Vân 1] mới là số đúng.
Vương Hiểu Giai xoa đầu ngón tay, không đành lòng bấm nút xóa đi danh bạ sai địa chỉ...
Nàng đã gặp lại Tưởng Vân ở nơi đăng kí câu lạc bộ.
Ban tổ chức cuộc thi năm nay không biết đã bị gì tác động mà quy định phải gộp chung hai người mới được tham gia. Trên thực tế, có nhiều người đến tìm Vương Hiểu Giai - người trở thành phó câu lạc bộ âm nhạc của trường. Kết quả, nàng đã từ chối từng người một, bởi vì trong tim đang chờ đợi một người. Nàng quyết định thử vận may của mình, dù sao thì nếu bị cô từ chối cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
Người đã đem lòng yêu sâu đậm, không phải cứ nói buông tay là ngay lập tức buông tay.
Vương Hiểu Giai nhốt Tưởng Vân vào tim, vào nhật ký, vào ghi chú suốt mấy năm qua. Những thứ liên quan đến Tưởng Vân đều được nàng cẩn thận cất trong một chiếc hộp gỗ nhỏ vùi trong tủ quần áo.
Chiếc hộp được phủ màu tro. Cũng giống như trái tim Vương Hiểu Giai, nó trống rỗng và bám đầy bụi trần.
Sau kỳ thi, Vương Hiểu Giai cầm điện thoại di động, tay run run bấm vào mục tìm kiếm.
Tiếp theo là nút màu xanh lá, nàng hít một hơi sâu rồi gửi đi.
"Chào chị, tiền bối, em là Vương Hiểu Giai."
Nếu nàng không nói, có lẽ cũng chẳng ai biết nàng đã lên baidu tìm "100 cách chào hỏi nữ nhân mình thích". Sau dòng tin kia còn gửi thêm một gói biểu tượng cảm xúc cún shiba đang vẫy vẫy chân. Làm sao có ai cự tuyệt được cún shiba chứ!
Hoặc cũng có thể, Tưởng Vân là ngoại lệ.
Sau khoảng nửa giờ, Tưởng Vân đã trả lời nàng. Khi chấm đỏ nho nhỏ hiện ra, tim Vương Hiểu Giai không chịu nổi đả kích, thiếu chút nữa ngừng đập.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tổng hợp oneshot || GNZ48_SNH48
Short StoryNgày đăng tải: 16.11.2021 Nơi tổng hợp các oneshot mà tui dịch. Vui lòng ko reup!!! Truyện chỉ đăng ở app wattpad, những nơi khác đều là reup!!!