• lao công tội tình gì •

347 32 7
                                    

Từ Minh Hạo thật muốn điên cả đầu. Bị người yêu hiểu lầm là phản bội, chạy theo trong công ty năn nỉ nãy giờ cô cũng không nghe. Đã thế công việc còn đang có nguy cơ đi xuống nữa. Không biết hôm nay làm sao lại xui xẻo thế này.

Chỉ là khi nãy cậu đi ngang thang máy thì có một cô gái đến hỏi đường lên tầng năm để phỏng vấn. Mà trớ trêu sao có người lao công đi ngang qua quét làm sao đụng vào cô gái đó làm ngã dựa vào người anh. Y Tuế đi ngang nhìn thấy có khác gì đang dang díu với nhau đâu.

_Tuế Tuế ! Tuế Tuế à em bình tĩnh đi

_Bình tĩnh cái gì mà bình tĩnh ? Anh định viện lý do gì để che đậy sự phản bội của mình đấy ? Tôi thấy đủ rồi, chia tay đi

_Tuế Tuế à anh và cô ta thật sự .. thật sự không có gì mà, cô ta hỏi đường chỉ là sơ sẩy ngã vào người anh thôi

_Ha, sơ ý ngã vào người ? Không có tôi ở đó cô ta còn ngã vào đâu nữa, tôi thấy đủ rồi anh đừng có-

_Hai cô cậu nép nép qua cho tui quét cái sàn cái đi rồi tui đi liền

Bỗng từ đâu có một người lao công đến xua tay ý chỉ cậu và cô đứng sang một bên. Minh Hạo và Y Tuế còn ngỡ ngàng nhưng cũng đứng nép qua theo lời người kia luôn.

Nghe lao công thế thôi chứ anh đây mới hai mươi hai đấy nhé, làm lao công để kiếm thêm tiền thôi. Tuấn Huy đương nhiên biết là cặp đôi này đang cãi nhau, nhưng đã nhận lương rồi việc không thể không làm a.

_Rồi, xong rồi đó, hai người cãi nhau vui vẻ, cảm ơn đã hợp tác nha

Cô thì không quan tâm tới cậu nữa khẳng định là muốn chia tay luôn rồi, chỉ để ý anh một chút tại lao công này cũng có nhan sắc không tầm thường lắm. Còn cậu kia thì cứ lo năn nỉ cô cho bằng được chẳng để tâm đến anh nữa.

Nhưng có năn nỉ ỉ ôi hết lời Y Tuế cũng có còn yêu cậu đâu mà hiểu với lầm, chẳng qua cô chỉ muốn tìm cái cớ để chia tay cho nhanh chóng thôi. Còn riêng cậu thì thất tình là cái chắc rồi, quen bốn năm trời chỉ một chuyện nhỏ chia tay là chia tay.

Một mình buồn quá nên tăng ca ở lại công ty ngủ luôn, sẵn mua rượu uống cho đỡ sầu. Nhưng không biết do rượu dỏm hay còn thương quá càng uống càng sầu mà càng sầu càng khóc.

_U LÀ TRỜI ĐẤT ƠI

Cậu nghe tiếng la ở ngoài cửa thì chợt ngước lên, vì đèn ngoài hành lang yếu với cậu tắt đèn tối thui cả cái phòng nhìn ra chỉ thấy cái bóng cầm cái gì đó đang nép sát tường thôi.

Người đang hốt hoảng chưa hoàn hồn ngoài kia là anh chứ đâu. Chỉ là tối đi lau dọn lại một lượt mới đi về mà gặp ngay cái phòng tối thui còn có bóng đen rục rịch gì trong đó không sợ mới lạ.

_Ừm ... đằng ấy còn sống chứ hả ?

_Còn thở được

_Vậy mở cửa cho tui vô quét dọn cái đi

_Cửa không khoá

Đang khóc cũng phải nén lại quay sang chỗ khác cho anh quét. Cơ mà cái người này quét kĩ gớm ba mươi phút chưa chịu ra, tâm trạng cậu đang buồn mà chờ lâu quá muốn tắt cảm xúc đi ngủ luôn cho lành.

| ghéc thì ghéc |Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ