Chap 45

1.3K 60 1
                                    

Cô gái khi nãy đứng gần đó như tìm kiếm gì đó ngay khi thấy cả hai cô mới chạy tới cúi gập người thành thật nói

"Cảm ơn hai người vì chuyện khi nãy"

Cậu nhìn theo bé gái nhỏ xíu đang chập chững đi theo rồi lại nhìn cô, cô gật đầu ngồi xuống nói gì đó với bé

Bé con tự nhiên cười tươi dang tay kiểu bế dẫu môi nói :" chú...đẹ tra, ca..ơn chú a"

Bé nói rất vấp vì bé con chỉ mới có hơn một tủi chắc mới biết đi và nói những từ dễ nghe rất là cưng luôn

Cậu bế bé lên xoa xoa má bé mỉm cười hiền :" không có gì nè, chú cho bé kẹo nhé"

Jungkook lôi trong túi ra một viên kẹo dâu đưa cho bé rồi giao lại cho cô gái,Taehyung đằng sau chỉ mỉm cười không nói gì

Cảm ơn qua lại rồi cô gái mới chịu rời đi

Xuống cầu thang Jungkook khẽ liếc nhìn nhìn xem xét coi Taehyung có bị gì không mới quay mặt đi

"Jungkook...anh đi vệ sinh tí nhé, em ở ngoài đợi anh một chút"_hắn giả vờ đút tay còn lại vào túi quần nắm chặt tay không cho máu chảy ra mỉm cười rời đi

"Dạ..."_cậu vô thức ngoan ngoãn dạ theo thói quen, ngay khi nhận ra mà ngại quay mặt đi

"Đáng yêu quá đấy"_hắn nhân cơ hội hôn một cái nhẹ lên má mới rời đi

Jungkook bất ngờ miếng chữ O rồi lại bật cười tủm tỉm

Vết thương không lớn nhưng nó sâu, lòng bàn tay lại là nơi nhiều máu rách cả thịt máu không chảy nhiều mới lạ

Vào đến nhà vệ sinh mới rút bàn tay ướt máu ra ngoài xả nước, một màu đỏ lớn tụ dưới bồn từ từ chảy đi

Hắn khẽ chậc lưỡi với tay lấy giấy chấm nhẹ nhẹ lên vết thương, máu theo nước mà loãng ra lại càng nhiều hơn

Nhưng giờ mà bảo về thế nào Jungkook cũng sẽ nghi ngờ, hắn không muốn bé yêu của mình phải lo lắng

"Khi nào mới nói với tôi?"

Đằng sau đột nhiên vang lên tiếng nói lạnh nhạt nhưng có chút ấm ức, hắn phản xạ nhanh nhìn vào gương nhanh chóng lật ngược bàn tay xuống bồn mỉm cười

"Nói cái gì à?"

Cậu nắm chặt tay đi tới nhắm chặt mắt cố giữ cho bản thân không vì giận mà nói với tôn giọng lớn, vì cậu không nỡ quát hắn

" đưa bàn tay ra đây" 

Hắn khẽ thở dài xòe tay ra, dù sao thì cậu cũng biết rồi giấu lại càng làm cậu khó chịu

Thành thật vẫn hơn

Jungkook nhìn một mảng máu loãng còn vướng trên tay cùng vết thương hở mà hàng lông mày nhíu chặt vào nhau, nhẹ nhàng giật mấy tờ giấy thẩm máu giúp hắn quở trách

"Tại sao lại không nói với tao? Rồi để vậy đi chơi tiếp hay sao? Sao ngu thế? Mẹ nó, chẳng lẽ tao lại đục cho một phát chết tưởi?"_cậu thổi thổi vết thương mà vẫn dẫu môi lên chửi

Hắn bật cười :" hung dữ quá rồi ông già ạ, tao không sao hết"

"Đi tới viện"_cậu lườm hắn rồi kéo tay  đi

(Taekook) Bản lĩnh [Hoàn]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ