chap 2

3.6K 442 32
                                    



Buổi sáng tinh mơ , trời mới vừa hừng đông thì trong căn phòng trọ củ kỹ đã thấy bóng dáng của một thiếu niên trẻ tuổi bước ra ngoài , mặt trên người bộ đồng phục màu xanh lam cậu không khỏi run rẫy trong lòng . 

Park Huyng Suk nhớ lại vài tháng trước đó ... 

"Huyng Suk của mẹ , mẹ đã làm đơn chuyển trường cho con rồi này " 

trong bếp một vóc người nhỏ nhắn chạy ra nét mặt cười điềm tỉnh " thật sao mẹ " 

Đặt tờ đờn xuống bàn bà park có chút vui mừng cười hiền hậu xoa xoa đầu cậu " con trai , mẹ nghĩ là con cần phải ra thế giới bên ngoài rồi , nó sẽ phần nào giúp con khá hơn , nhìn con xem có mấy tháng mà ốm đến nhường này rồi 

bàn tay chai sờn của mẹ cậu áp lên khuôn mặt nhỏ gọn kia , bà biết nói gì đây với sự thay đổi này của thằng bé chứ , vui mừng hay âu lo , ở thiên chức làm mẹ bà nên lo lắng thì dúng hơn , có bà mẹ nào lại muốn trong thấy con cái mình gầy đi chứ , ảnh hưởng sức khỏe sẽ không tốt chút nào cả , bà Park thở dài ngắm ngía con trai mình , đôi mắt ấy so với mấy tháng trước lại buồn hơn rồi mặc dù tâm trạng đã ổn nhưng người làm mẹ sao có thể không hiểu con , cậu vẫn chưa hoàn toàn khỏi hẳn sau cú sang chấn tâm lý ấy 

Hyung Suk nhẹ nhàng gật đầu " con rất vui ạ , đến đó con sẽ học thật tốt mẹ đừng lo nhé " 

" kết thật nhiều bạn nhé , và hãy niềm nỡ với mọi người , đừng lo sợ mẹ đã chuyển giới tính giả cho con rồi , như vậy sẽ không còn trở ngại gì nữa " 

Park Huyng Suk nhướng mày bất ngờ " thật ạ , mẹ lo cả chuyện này nữa sao " 

bà chỉ cười hiền từ xo xo đầu cậu " đương nhiên rồi , mẹ muốn cho con trai mẹ được vui mà , gạt bỏ tất cả đi nhé , đến một nơi mới làm lại cuộc hành trình mới , con trai mẹ rang rở nhất là khi cười thật tươi đấy biết không " 

" vâng ạ " 

trở lại với thực tại , trước mặt cậu là ngôi trường rộng lớn và khan tran , cậu tự hỏi mẹ đã làm thế nào để có thể cho cậu vào được đây vậy , một lần nữa cậu lại vô cùng biết ơn đối với mẹ của mình , mắt cậu ngắm nhìn xung quanh thầm nhủ với lòng rằng chính mình phải cố lên không được để mẹ cậu thất vọng , cậu sẽ bắt đầu lại tất cả từ nơi này  

 .......................................

Park Huyng Suk học lớp A khoa thời trang , chân cậu hơi chần chừ trong từng bước đi , nó là một trở ngại lớn với cậu sau một khoản thời gian trốn mãi trong nhà , Huyng Suk cố giấu bàn tay đẫm đầy mồ hôi của mình vào tay áo khoát dài , che cả khuôn mặt lại bằng chiếc Hoodi , khá là khó khăn để đối diện cùng với bạn mới do ngoại hình tự ti này có lẻ cậu sẽ bắt đầu bằng cách trùm mũ đi học cho quen dần 

Huyng Suk nghĩ rằng khi trước mình mập mạp đã khó nhìn rồi bây giờ ốm đi có khi nào là còn xấu xí hơn không chính vì thế mà cậu cũng tuyệt đối không soi gương chỉ vì sợ tổn thương tâm lý , bị sốc bởi vì khuôn mặt của chính mình , cái đó có phải là quá thê thảm rồi không , thôi tốt nhất đừng xem 

Ươm Mầm ( Allxdaniel ) [ AOB ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ