chap 1

6.5K 444 84
                                    



" Mẹ à .. Hức .. bọn nó ... hức bọn nó đã hại con mẹ à ... huhu .. " 

Thân hình tròn trịa mủm mỉm khuôn mặt nhăn tít lại nước mắt nước mũi đầm đìa thấm đẫm chảy dài xuống cằm rồi nhỏ giọt lên áo , với vẻ ngoài này thì nét bi thương khốn khổ càng được biểu lộ rõ ràng hơn nữa 

cậu trai sà vào lòng mẹ cậu rồi òa khóc như một đứa trẻ , những lời mà cậu nói ra như là dao rọc vào từng đoạn ruột của người mẹ già ôm yếu , vì nuôi  cậu mà bà chịu đựng tất cả , cho cậu ăn no chả thiếu bữa nào mà đôi tay cằn cổi kia đã lấm tấm vết chai sạn , nghe từng câu từng chữ của đứa con mình đứt ruột nói ra lòng bà quặn thắc trách số phận bi đát của bản thân không thể bảo vệ được con trai mình ngay tại khoản khắc ấy 

Park Huyng Suk cầm trên tay que thử thai mà cả bàn tay run run , cậu biết khi nói ra người đau nhất là người mẹ đáng thương của cậu nhưng nó không thể giấu mãi được , những tổn thương , những uất ức bấy lâu nay gom lại thành khối nợ đang hình thành trong bụng cậu 

Bà mẹ già với khuôn mặt hóc hác nhăn nheo đã đau khổ đến nỗi chả thể khóc thành tiếng , trong cái xã hội này người đẹp là người có quyền , người đẹp là người có được sự chú ý , nếu không đẹp thì là giàu , có tiền thì muốn đẹp mấy mà chả được , trong cái xã hội này những kẻ xấu xí đê hèn thấp kém như cậu đây chỉ có thể ở mãi dưới đáy xã hội bị người ta chà đạp giẫm lên không thương tiếc dù rằng có lè lưỡi ra mà kêu gào thì cũng chả ai nghe thấy 

Huyng Suk nắm chặc que thử trên tay chỉ biết khóc , và đó cũng là điều duy nhất là cậu làm được lúc này đây , cậu biết làm gì khi tai họa giáng xuống thân phận khốn khổ của cậu chứ , điều mà cậu hận nhất đó chính là để cho mẹ cậu phải đau đớn vì cậu . 

cậu hận cái cuộc đời vô tận , hận cái xã hội chó má chỉ biết đè đầu cưỡi cổ người khác , chỉ vì cậu xấu xí , cậu thừa cân , cậu nghèo , cậu biết thân phận mình không có quyền đòi hỏi những thứ mơ huyền nhưng ít ra hãy để cậu được sống như người bình thương ít ra hãy để cậu được yêu đời hãy để mẹ của cậu cười , đưa mắt qua nhìn mẹ , nỗi xót xa càng động lại nhiều hơn 

" mẹ à , con xin lỗi , con xin lỗi .. vì con .. là một Omega " 

Bà Park nghe như tim mình bị cắt vành đau đơn ôm lấy mái tóc cậu mà vuốt ve như thuở bé 

" không đâu con trai à , nếu đó là cái tội thì mẹ là người lãnh án , mẹ xin lỗi .. xin lỗi con Huyng Suk " 

hai người ôm lấy nhau mà đồng khóc , trong ngôi nhà nhỏ ọp ẹp , mọi thứ đã củ kỹ và hư hao , như chính số phân của hai người họ vậy , héo mồn dần bởi sự bòn rút của xã hội 

.............................................

một tháng sau ... 

" Pikachu " 

tiếng gọi gẻ lạnh mang đầy sự kinh bỉ trong đó khiến người ta nghe xong cũng muốn phát điên lên vì nó , Park Huyng Suk giật nãy người nữa muốn rời đi nữa muốn quay đầu lại vì sợ hãi , đó là nỗi ám ảnh với cậu , đó là sự nhục nhã trong những đoạn ký ức bị dày vò thống khổ , vàđó cũng là cơn khủng oản mà có lẻ cả đời này cậu không tài nào quên được 

Ươm Mầm ( Allxdaniel ) [ AOB ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ