19.END !

703 51 4
                                    

_tomorrow morning

Buổi sáng mùa đông se lạnh , hình bóng hai con người đang quấn quýt bên nhau trong chiếc giường nhỏ . Chẳng hiểu sao một người đàn ông  cao mét 8 như cậu lại nhìn thật nhỏ nhắn khi bên anh . Ấm quá ...nhưng

-" Nặng quá ..."

Akaashi với thói quen trước giờ thì cậu vẫn chưa muốn dậy sớm trong ngày nghỉ đâu . Nhưng có cái gì đó hơi nặng đè lên cậu ...Đôi mắt mệt mỏi he hé mở, hửm đây là gì vậy .Trước mặt cậu bây giờ là một lòng ngực to ấm , đây là Bokuto ??? Phải rồi , anh và cậu đã ngủ cùng nhau đêm qua mà . Còn cái nặng nặng trên người cậu là cánh tay anh đang ôm cậu ,vậy là vì cái giường của cậu có "chút" nhỏ so với hai người con trai cao to nên anh ôm cứng cậu để ngủ ...Nhưng nhờ vậy cậu đã có một giấc ngủ ngon .

Bàn tay thon dài , vén mái tóc rủ xuống trên trán anh .Cậu thích nhìn anh ngủ , trông anh không còn năng động , tưng tửng ồn ào. Giờ chỉ còn là một cậu bé ngoan ~ . Nhưng cậu vẫn thích nhất là nhìn anh trên sân tận hưởng bóng chuyền.

Nhẹ nhàng xuống giường cậu không muốn đánh thức anh ,mấy ngày nay anh chăm sóc cậu ở bệnh viện ngủ cũng chẳng đủ thương lắm ...Cậu dậy trước vệ sinh cá nhân , muốn làm bữa sáng cho hai người thì tủ lạnh chẳng còn bao nhiêu đồ ...

...an hour later

Đến giờ Bokuto loay hoay tỉnh dậy , chẳng thấy cậu đâu thì như gà con lạc mẹ đi xung quanh nhà tìm . Đúng lúc cậu cũng đi trợ về , vừa bước vào thì anh lại nhảy đến ôm cậu làm cậu muốn ngã luôn . Anh có tự ý thức được là bản thân mình rất to lớn không ???

-" Em đi đâu vậy Akaashi ?? Mới dậy lại chẳng thấy em đâu "

-" Em đi mua đồ  , anh vào rửa mặt đợi em một chút rồi ra ăn nào "

-" được ...Để anh xách cho "

...

-"Sau khi ăn xong anh chuẩn bị thay đồ , em với anh đi gặp một người "

-" Ai vậy???"

-" Đi rồi anh  sẽ biết thôi , anh nhớ mang nón và khẩu trang . Một người nổi tiếng như anh , đi ra đường thì nổi bật quá đó !!"

-" À om"

Anh bình thường ít khi để ý việc này lắm , nhưng vẫn luôn có vài cái điên thoại dơ lên đằng sau mà anh chẳng để ý thôi ....

...

Sau quãng đường dài trên tàu điện , đến khi đứng trước cửa nhà rồi thì Bokuto vẫn chưa được anh sẽ gặp ai ...

* tíng tòng *

Lúc đợi người ra mở cửa thì , Bokuto có cảm giác hơi tò mò nên lại hỏi Akaashi nữa

-" Akaashi chúng ta sẽ gặp ai  vậy ??"

Đây cũng chẳng phải lần 123 trên quãng đường đến, anh hỏi cậu , nhưng lần này cậu trả lời anh nghe nhẹ nhàng bình tĩnh .Trái ngược lại với anh , khi biết được là ai rồi thì anh hoảng hết cả lên ...

-"Mẹ em ạ "

-" HẢ !!! "

-" Ai vậy "

Cùng lúc cánh cửa nhà mở ra , mẹ cậu ngạc nhiên vì thấy con trai mình đến . Thật ra bà đã nghĩ chắc cậu sẽ chẳng bao giờ đến gặp bà nữa ...Nhưng cậu đứng đây và còn ai đây ??

[𝓑𝓸𝓴𝓾𝓐𝓴𝓪]-HẠT GIỐNGNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ