abcde if you

975 103 0
                                    

Not real life

.

.

.

.

.

Đôi mắt tôi mờ nhòe đi bởi những dòng nước mắt không ngừng rơi tuôn xuống. Tôi vớ đại món đồ nào đó gần tay rồi vào ném vào mặt tên khốn kia. Kẻ mà tôi đã từng yêu sâu đậm. Hắn thậm chí còn hứa hẹn với tôi một tương lai tươi đẹp thế mà bây giờ hắn lại là người tự tay xé rách nó.

Hắn không nói gì,tôi lúc này chỉ cảm thấy nực cười. Thậm chí tôi bắt đầu nghi ngờ yêu thương ngày xưa tôi dành cho hắn chỉ là sự ngộ nhận nhầm lẫn nào đó. Chiếc nhẫn hắn tặng tôi vào tháng 2 năm ngoái chính thức bị trả về chính chủ. Tôi cá chắc hắn và con ả kia đêm nay sẽ hú hí cùng nhau. Tình yêu của tôi,phản bội tôi cùng với bạn thân của tôi.

Mẹ kiếp,một lũ khốn nạn.

Tôi còn chẳng thèm chửi tên đấy một câu,đêm nay chắc tôi phải đi nhậu một bữa,ăn mừng vì cuối cùng trời cao cũng khiến tôi mở to mắt nhìn ra cái bản chất đê tiện kia.

Trong lúc tôi đang chuẩn bị rời khỏi nhà của tên khốn này thì bắt gặp một dáng người nhỏ con đang đứng trốn phía sau chân cầu thang. Vốn dĩ tôi không định dính dáng gì tới cái gia đình này đâu,nhưng cái người kia cứ thập thò rồi len lén nhìn làm tôi sởn tóc gáy quá.

Thấy tôi nhìn chằm chằm,người kia dường như cũng sợ hãi. Tôi nhận ra đó là em gái của tên khốn đó. Ngày trước khi còn quen nhau,tôi cũng hay thấy cô ấy,nhưng đa số chỉ là thoáng qua.

Em ấy bước đến trước mặt tôi,thấp hơn gần nửa cái đầu. Nước da trắng ngần và mùi cam đào dễ chịu sượt qua cánh mũi làm cơn giận của tôi dịu lại. Tôi nghe tiếng của em nhỏ nhẹ cất lên,âm thanh dịu ngọt và thánh thót hơn tên khốn nào đó.

"Chị đừng khóc nữa. Em thay mặt anh trai xin lỗi chị."

Nhìn bộ dáng khúm núm như cún con của em làm tôi thấy vui vẻ làm sao. Tôi chỉ muốn nói đây chẳng phải lỗi của em ấy đâu. Nhưng cơn giận và lòng thù hận lúc này của tôi vẫn còn và tôi thì muốn anh ta tức đến phát điên với cái suy nghĩ đánh mất tôi.

Và tôi đã thực hiện một hành động vô cùng ngu xuẩn.

"Xin lỗi sao? Cô có biết anh trai cô đã làm những gì với tôi? Anh em các người cũng giống nhau cả thôi. Cô không cần phải giả bộ như thế nữa."

Phải. Tôi đã mắng cô ấy. Mặc dù tôi thậm chí còn chưa từng nói một câu đàng hoàng với cô ấy. Quả nhiên,sắc mặt của em ấy tái lại,và đôi mắt dần ứ đầy nước.

Tôi thừa nhận hai anh em này rất giống nhau nhưng vẻ đẹp của nhà này khi áp lên con gái như em ấy thì lại đặc biệt nhu hòa. Với cái gương mặt đó,em ấy thậm chí có thể trở nên khốn nạn hơn cả anh trai mình. Tất nhiên vào thời điểm đó,tôi không hề nghĩ mình sẽ xem em gái này là một điều gì khác.

[Winrina]-You like spring,I prefer Winter (SERIES DRABBLES)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ