Chương 25

493 38 4
                                    


Khoảng hơn sáu giờ, Jisoo xuống bếp phụ mọi người.

Dù trong nhà có người hầu nhưng nấu ăn vẫn luôn là ba chị em dâu trong gia đình tự làm.

Jennie ngồi trên bàn ăn vừa lau nước mắt vừa bóc hành, thỉnh thoảng càu nhàu đôi câu lại bị Joohyun đánh vào vai rồi im bặt.

Jisoo yên tĩnh ngồi nhặt rau ở một góc phòng, Joohyun rôm rả nói chuyện,

"Jisoo đi lần này chắc cũng mấy năm mới về, chắc lúc đó Jennie cũng đã lấy chồng rồi."

Jennie bất mãn lên tiếng, "Mẹ, lúc đó con còn học đại học."

"Học hành như mày cũng đòi đậu được đại học à? Nhìn chị Jisoo mà học tập đi, nếu không sang năm tốt nghiệp mẹ cho mày đi lính đấy."

Jisoo bật cười, một lát sau Wendy nói với cô,

"Jisoo, lên phòng khách lấy giúp cô cái điện thoại, cô quên công thức nấu món này rồi."

Jisoo đứng dậy, chùi tay vào tạp dề, "dạ" một tiếng, đi lên phòng khách.

Khi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc kia, tim cô như bị hẫng đi một nhịp, hô hấp như nghẹn lại, đứng trân trân tại chỗ, không dám tiến lên.

Anh đang trên sofa xem điện thoại, chân dài gác lên mặt bàn,vẫn là bộ dáng ngông nghênh ấy, chỉ là khí chất đã mất sạch rồi, chỉ còn sự trầm tĩnh bao trùm.

Do dự một hồi, vẫn là không có can đảm đối mặt, trở về phòng bếp, sai Jennie,

"Jennie, đi lên lấy điện thoại đi, chị tìm không thấy."

Jennie bĩu môi chạy đi, lúc trở về đã ríu rít như chim non,

"Chú út về rồi đấy ạ, đang ngồi trên phòng khách."

Wendy và Sooyoung không hẹn mà cùng nhau nhìn Jisoo một cái, cô vẫn thản nhiên ngồi xổm dưới sàn nhà nhặt rau, tựa như không quan tâm.

Nhưng đó mới là điều đáng lo.

Đúng bảy giờ, cả nhà ngồi vào bàn ăn, sự chú ý của mọi người hôm nay đều tập trung hết vào Jisoo, nên không để ý rằng, chỗ ngồi bình thường trên bàn ăn đã thay đổi.

Jennie bị Jisoo ép buộc ngồi vào giữa mình và Kim Taehyung, anh cũng không tỏ thái độ, đặc biệt yên tĩnh, cả bữa ăn chẳng nói được mấy câu.

Cả bữa ăn, cả nhà đều thay phiên nhau lần lượt dặn dò Jisoo, rồi nâng ly chúc mừng.

Joohyun nhìn mọi người chỉ vẻ, lúc này mới chú ý đến Kim Taehyung vẫn luôn trầm mặc,

"Lão tứ, nói gì đi chứ, hôm nay chú sao vậy?"

Taehyung xoay xoay li rượu, nâng môi cười nhạt, lúc này mới nhìn Jisoo lần đầu tiên,

"Sang bên kia nhớ giữ gìn sức khoẻ nhé."

Jisoo cụp mắt, cười,

"Cảm ơn chú út."

Lại một trận ồn ào.

______________

Bữa cơm kết thúc lúc hơn mười giờ, Taehyung đã đứng dậy trước đó lâu lắm rồi.

taechi - end: chú kim Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ