Chương 29

505 41 3
                                    

Jisoo gối đâu lên đùi bà, khóc một hồi lâu mới bắt đầu yên tĩnh lại, hỏi Diệp Lộ,

"Mẹ, mẹ có trách con không?"

Sooyoung vuốt tóc cô,

"Trách, đương nhiên trách, là con gái, không suy nghĩ cho chín chắn trước khi bắt đầu một mối quan hệ, bây giờ thì khóc lóc thế này, không trách sao được?"

"Con yêu anh ấy, ngay từ lần đầu gặp nhau bốn năm trước, mới chỉ biết tên nhau, con đã thích anh ấy rồi."

Sooyoung hỏi cô,

"Nó đối xử với con tốt không?"

Jisoo nhỏ giọng trả lời, như đang thì thầm với chính mình,

"Tốt, tốt nhất."

Sooyoung thở dài, "Đúng là con gái lớn lên đều không giữ được."

Jisoo nghĩ đến cái thai trong bụng, lại rơi nước mắt, ngẩng đầu nhìn bà,

"Nhưng mẹ à, con của con không thể để cho người khác nuôi được."

Sooyoung vỗ về cô,

"Sẽ không ai bắt ép con hết."

Sooyoung ngồi trong phòng cùng cô thêm một lát rồi ra ngoài.

Jisoo nằm trên giường, cảm thấy mọi thứ đều bế tắc.

Không ngờ ông nội sẽ làm thật.

Cũng đúng, hai người làm ra chuyện nghịch thiên như thế, ông nội đã cố gắng kìm nén cảm xúc rồi.

Đang ôm gối ngẩn người thì điện thoại rung lên.

Jisoo bắt máy.

"Alo?"

"Em ăn chưa?"

Jisoo nghe thấy giọng anh, cảm giác tủi thân lại trào lên, sụt sùi,

"Rồi ạ."

Taehyung khẽ cười, giọng anh vẫn luôn trầm thấp, ấm áp như thế, nhẹ nhàng rót vào tai cô, chảy thẳng vào tim, khảm sâu vào trí nhớ,

"Nhớ đừng bỏ bữa nhé, cũng đừng khóc."

Jisoo vô thức đưa ngón trỏ vẽ vẽ lên ga giường, hỏi anh,

"Anh thì sao? Ăn gì chưa?"

"Ăn rồi."

Anh vừa nói xong, cả hai đều rơi vào trầm mặc.

Jisoo đột nhiên nhớ tới lời ông nội nói ban nãy, kể cho anh,

"Làm sao bây giờ, em tỏ thái độ như thế, ông nội sẽ không tức giận mà làm thật chứ?"

Bên kia phát ra tiếng cười,

"Em ngốc thế, mọi người cần thời gian để chấp nhận chuyện này, đừng nghĩ nhiều."

"Lúc trước anh có đọc một bài viết trên mạng, trong lúc mang thai, nếu người mẹ thường xuyên buồn bã thì đứa bé sinh ra cũng sẽ buồn phiền. Nên em vì Jaehyun mà cười thật nhiều nhé, con của chúng ta sau này lớn lên sẽ thành mặt trời nhỏ."

Jisoo phì cười, "Anh mới là đồ ngốc, còn chưa biết là con trai hay con gái đã đặt tên rồi."

"Anh đã nghĩ từ mấy năm trước rồi."

taechi - end: chú kim Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ