Chương 35: Gió mưa vùi dập

939 80 0
                                    







"Chị ngủ một giấc đi cho khỏe, thức cả đêm rồi." Trân Ni thấy đôi mắt của chị Tâm mệt mỏi, nàng liền gợi ý cho chị ấy đi ngủ. Mới ngày hôm qua nàng còn tức điên lên vì cuộc gọi của hai người ấy, bây giờ lại thấy thương. Đôi khi phụ nữ với nhau mới hiểu cảm giác của nhau, nàng cũng là một người thường hay bị đòn khi còn nhỏ, nàng rất ghét đàn ông lớn tướng lại đi đánh phụ nữ. 

"Chị có làm phiền hai em không?" Tâm hơi e dè, dù sao đây cũng là tổ ấm của hai người họ. Hôm qua chị nhớ Trí Tú quá đỗi nên mới không kiềm được gọi cho em ấy, chị biết mình sai, biết mình đang phá hoại mối quan hệ của hai người họ. Nhưng chị chỉ muốn nói cho em ấy biết rằng mình nhớ rất nhiều, chị vốn không cần em ấy đáp lại mình. 

Trân Ni không phải dạng người không biết phải trái, Trí Tú biết điều này, cô bé là một người có lòng trắc ẩn. Nên cô không lạ lẫm gì khi nàng bảo với chị Tâm là không làm phiền, cứ ngủ lại nhà của hai người. 

"Chị ở nhà một mình có sao không? Trễ giờ học của Trân Ni rồi, Ni đi xe đạp em sợ không kịp." 

"Không sao, em chở Ni đi học đi, chị xin lỗi hai em trước." Chị Tâm cười, nụ cười trên gương mặt bầm đen một vệt lớn, đôi mắt đỏ au. Mỹ nhân vốn dĩ là để nâng niu, vậy mà hắn lại nhẫn tâm đánh đến độ này. 

Bình thường giờ này hai người sẽ ăn sáng rồi Trí Tú mới chở nàng đi học, hôm nay vì chuyện chị Tâm nên không thể ăn sáng, cũng không tết tóc được cho nàng đi học. Vậy nên nàng chỉ xõa mái tóc mềm mượt của mình sau lưng, trên đường đi cô mua cho ổ bánh mì vào trường ăn tạm. Nàng ghé sát vào tai cô, nói nho nhỏ: "Sau này chị không được đánh em... Chị mà động đến em một chút, em cũng bỏ chị." 

"Em đừng nghĩ nhiều, chị không bao giờ đánh em hết." Đương nhiên là cô sẽ không bao giờ đánh nàng, cô thương em ấy như vậy, yêu em ấy như vậy. Người cô yêu nếu cô không nâng niu, còn mong xã hội này trân trọng? 

"Em nói trước, nếu chuyện đó xảy ra chị đừng trách em tuyệt tình." 

"Tuân lệnh, phu nhân~" 

"Em muốn uống sữa, ghé bà Bảy mua sữa cho em đi." Mới ban nãy còn dùng giọng hù dọa, bây giờ lại nhõng nhẽo đòi uống sữa. 

Trí Tú ghé vào tiệm tạp hóa bà Bảy mua một bịch sữa cho em ấy, đợi Trân Ni vào bên trong sân trường mới quay xe trở về. Nàng xõa mái tóc dài sau lưng, hiếm khi nào nàng lại để tóc bung xõa thế này. Thằng Tú đang đá cầu, quay đầu lại thấy nàng đi từ ngoài vào bên trong trường, gió không nhiều nhưng tóc của nàng bay nhẹ, từng bước từng bước đều xinh đẹp như tiên nữ giáng trần. Lần đầu tiên trong đời hắn biết cảm giác đứng hình là như thế nào. 

"Gì vậy mậy? Sao không đá?" Trái cầu từ bên hướng thằng Kiên đá qua nhưng không được Tú

Thằng Tú ho một cái, lấy lại tinh thần bắt đầu đá cầu tiếp. 

Về tới nhà có chị Tâm cô lại không biết làm sao, nhưng cũng phải về, không về nhà thì sợ chị ấy có vấn đề, mà về thì lại khó xử. Cô ghé vào tiệm quần áo mua cho chị ấy hai bộ quần áo mới, tuy không thời thượng bằng quần áo chị ấy thường mặc nhưng mặc tạm vẫn ổn. 

KHOẢNG CÁCH GIỮA HAI TA _[JENSOO]_[BHTT|COVER]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ