Luân hồi (Astelle)

178 12 0
                                    

Sau hàng ngàn thế kỉ, ma thuật hay ma pháp đã dần ít đi và biến mất hoàn toàn, thế giới đã phát triển và trở nên hiện đại hơn. 



Một khung cảnh yên bình, trên một ban công của lâu đài nguy nga, có hai người một nam một nữ đứng cạnh nhau. Người đàn ông to lớn, cao hơn người phụ nữ chỉ một chút có mái tóc màu tro dựng ngược lên. Anh ấy vòng tay qua người phụ nữ tóc bạch kim và đặt lên eo cô, ôm cô lại gần mình. Trong tay người phụ nữ là một đứa trẻ đang ngủ yên bình. Những tiếng nói cất lên.

Người đàn ông lên tiếng: "Noelle, cảm ơn em vì tất cả".

Người phụ nữ  được cho là Noelle: "em cũng cảm ơn anh, Asta vì tất cả"

Cả hai trao cho nhau một nụ hôn nhẹ nhàng trên môi và sau đó chuyển ánh mắt vào đứa trẻ đang ngủ ngon lành và cũng nở một nụ cười.

Asta: "sau tất cả những cuộc chiến và những diễn biến anh đã trở thành ma pháp vương được ở bên cạnh em, có một gia đình với em, anh yêu em Noelle, anh yêu em mãi mãi".

Noelle: "em cũng vậy, sau mọi thứ, em trở thành vợ anh, là mẹ đứa con của anh, em yêu anh Asta, nếu có kiếp sau thì hãy để em trở thành vợ anh, mẹ những đứa con của anh một lần nữa, em yêu anh Asta".

Asta: "anh hứa với em nếu có kiếp sau, anh sẽ tìm em và chúng ta sẽ lại như vậy nhưng có điều anh mong muốn là kiếp sau của chúng ta sẽ yên bình và không có chiến tranh và càng tốt nếu không có phép thuật".

Noelle: "em cũng vậy".

"ASTA, ASTA, ASTA!!! dậy đi nào".

Asta POV:

Tiếng gọi đã đánh thức tôi khỏi giấc mơ này, tôi mở mắt ra trước mặt tôi là mẹ tôi, một người phụ nữ đã 40 tuổi nhưng bà ấy là người tôi yêu quý nhất, Licita Staria.

Asta: "chào buổi sáng, Mom".

Licita: "chào buổi sáng con trai có vẻ con có một giấc ngủ ngon".

Asta: "vâng me, con lại mơ thấy giấc mơ đó một lần nữa, người trong giấc mơ có tên giống hệt con". *hào hứng*

Licita: "vậy hả, dậy đi nào, chúng ta ăn sáng và đến trường cấp ba của con, hôm nay là ngày con chuyển đến trường mới nên mẹ cần đi cùng".

"Em dậy rồi hả, Asta".

Asta: "vâng", người vừa nói là Liebe, anh trai của tôi, anh ấy là bản sao của bố tôi. Bố tôi đã qua đời vì một tai nạn máy bay khi ra nước ngoài làm việc, mẹ và chúng tôi dựa vào số tiền của bố để lại chuyển đến thành phố này sống vì mẹ có bạn ở đây và mẹ đã duy trì một tiện bánh nổi tiếng với món bánh quy yêu thích của tôi và anh trai tôi Liebe.

Liebe: "mẹ, chúng ta phải ăn sáng và đến trường nếu không sẽ muộn, con học năm cuối rồi, Asta năm đầu tiên nên phải nhanh lên nào".

Licita: "được rồi, xuống thôi nào".

Thế là chúng tôi xuống nhà bếp để ăn bữa sáng.

Giới thiệu lại một lần nữa, tôi là Asta Staria, tôi 15 tuổi, tôi là một trong hai người làm ra những chiếc bánh ở tiệm và số một là mẹ tôi. Liebe đang cuối cấp nên tập trung vào ôn thi. Nói về giấc mở trên thì tôi đã mơ từ năm tôi 10 tuổi, nhưng lần này là lần đầu tiên tôi nghe được hai người đó nói chuyện và người đàn ông lực lưỡng kia có tên trùng với tên tôi, cả kiểu tóc. Tôi thích tập thể dục nên cơ thể cũng có cơ bắp, tôi cao 1m66 thấp hơn Liebe 2cm.

One Shots BlackClover ShipsNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ