Zata cười cười hôn lên má nhóc ta một cái rồi buông ra, mặt Laville vẫn còn đang đỏ bừng bừng nhìn anh, môi cứ run run nói chuyện ấp a ấp úng một cách khó nhọc: -" Tôi... ra ngoài một lát..."
-" Để làm gì?"
-" Tôi muốn gặp Tulen..." Zata nghe xong thì khó chịu ra mặt, cau mày nhìn nhóc ta, tại sao? Sao lại là bây giờ nhỉ? Gặp Tulen để làm gì?
-" Tôi không muốn" Giọng Zata trầm bổng hẳn đi, trong khi tên nhóc kia cứ đưa cặp mắt lung linh lên nhìn anh.
-" Một chút thôi...!"
-" Không thích...." Zata sợ mình không kìm được lòng mà cố ý quay sang nơi khác. Anh không muốn cậu gặp tên kia, chỉ muốn cậu ở bên anh... một chút nữa thôi cũng được...-" Tại sao vậy? Tôi gặp chút thôi mà... hứa đấy..." Laville ôm anh ta, xoa xoa đầu rồi lại vuốt vuốt lưng một đứa trẻ, đáng yêu quá....
-" Tôi đi cùng được không..."
-" Đương nhiên là không! Tôi sẽ về ngay mà"
-" ...." Zata liếc mắt nhìn nhóc ta một cái rồi cũng gật đầu đồng ý, ở yên trong nhà cho nhóc ta gặp Tulen á? Mơ à? Không có đâu! Laville vừa đi ra khỏi nhà được một chút thì Zata đã lẽo đẽo theo sau rồi, hôm nay nhóc ta không hẹn ở công viên nữa... mà chạy thẳng qua nhà Tulen, Zata mặt mày cứ nhăn nhó cả lên. Ở trong nhà thì sao mà theo được!? Đành ngậm ngùi mà bỏ về nhà chờ tên nhóc tì kia!Tulen biết nhóc ta tới mà háo hức chạy ra cửa, ôm chầm lấy nhóc ta nhưng đã nhanh chóng bị nhóc ta đẩy ra mất rồi... mặt anh ủ rũ thấy rõ: -" Em qua đây có gì không?" Giọng của anh vẫn ôn tồn và dịu nhẹ như bao lần, vẫn khiến trái tim người khác cảm thấy ấm áp một cách lạ kì: -" Em muốn nói chuyện chút thôi!"
-" Em vào đi!" Vừa nói xong anh đã kéo tên nhóc kia vào nhà rồi nhanh chóng lấy nước ra mời nhóc ta.
-" Sao vậy? Nhìn em lúng túng quá? Không thoải mái ở đâu à?" Tulen nhìn chằm chằm vào nhóc ta đầy lo lắng... Laville hít một hơi thật sâu rồi nói rõ cho Tulen hiểu: -" Em.... em sẽ quen Zata!"
-" Vậy là em quyết định được rồi à?" Tulen xoa xoa đầu nhóc ta, mặt vẫn cười tươi rói. Anh ta ổn với điều này không nhỉ...? Có sao không...?
-" ... Như vậy anh ổn không ạ?" Laville giương cặp mắt đầy lo âu lên nhìn anh.
-" Anh không rõ, nhưng có lẽ không, mà em muốn thì anh đâu làm gì được, đừng lo cho anh..." Tulen đó giờ vẫn tốt như này... vẫn ôn tồn và dịu dàng như này, ngực Laville cứ nhói lên liên hồi nhìn chằm chằm vào anh. (Buồn ngủ quá...) Ý nghĩ chợt lướt qua đầu nhóc ta, cả đầu cứ mơ mơ màng màng, đau đầu quá...? Laville ôm mặt của mình liếc nhìn Tulen một cái rồi nhanh chóng đứng dậy: -" Em đau đầu quá... em về sớm thôi, em xin lỗi!"
-" Em sao vậy?"-" Chắc không sao đâu.." Laville vừa đứng dậy đã ngã nhào xuống, đôi mắt không tài nào mở lên nổi, ý thức cứ dần dần mất đi cứ vậy mà chìm vào giấc ngủ. Tulen mặt tối sầm lại bế nhóc ta lên phòng của mình, anh nhẹ nhàn để nhóc ta nằm lên giường rồi hôn lấy đôi môi mềm của cậu, gì vậy? Tulen làm gì vậy? Anh cởi phăng cái áo của cậu, cứ nằm ôm nhóc ta hôn lấy hôn để, vuốt ve không ngừng, gương mặt mĩ miều khiến anh mê mẫn, cứ muốn ngắm nhìn nó mãi...Tulen cứ vậy mà đưa bàn tay to lớn của mình mơn trớn cơ thể của nhóc ta, nhẹ nhàn hôn lên từng chỗ một, không quên đánh dấu lại từng nơi. Tulen cứ nằm đấy đê mê với gương mặt, thân thể của nhóc ta một lúc lâu... nhưng mọi hành động của anh chợt dừng lại, anh ôm lấy mặt mình, tay cứ run run lên: -" Anh không làm được..." Nước mắt của anh không ngừng rơi xuống, mặt mày ướt đẫm, rồi quay sang nhìn nhóc ta: -" Anh... cũng yêu em mà..." đáng thương quá... phải...! anh yêu nhóc ta một cách cuồng nhiệt nhưng vẫn chẳng dám đụng chạm hay làm tổn thương nhóc ta một tí nào, thật sự không dám làm những điều tồi tệ với nhóc ta! Anh nhanh chóng lau nước mắt đi rồi lại mặc áo vào cho cậu sau đó lại đi xuống nhà dưới. Anh cứ ngồi ở đấy chờ nhóc ta dậy, trong khi đó Zata mặt mũi tối sầm đi vì mãi không thấy cậu về. (Lâu vậy? Làm gì ấy nhỉ? Djtme...) sắc mặt Zata bây giờ nếu nói là bình thường thì sẽ là nói dối một cách trắng trợn, trong đầu anh không ngừng chửi rủa cáu gắt, mặt mày bây giờ cứ trầm ngâm, dữ tợn một cách bất ngờ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ZATA x LAVILLE] [AOV] Lời Yêu Đến Từ Anh
Fanfic- "Anh có yêu tôi không? Ngay từ đầu anh đã không có tí tình cảm gì đối với tôi đúng không? Sao lại cho tôi một chút hy vọng nhỏ nhoi rồi lại dập tắt nó một cách mạnh mẽ và oan nghiệt như thế? Tôi đã làm gì sai? Yêu anh là sai đúng không?" Lavill...