Cánh quạ đen

1.4K 170 52
                                    

Hiiii mọi ngườiiii!!!

Nhớ tôi không mọi ngườiiii~

Nhớ hay không gì thì chúc mọi người đọc vui nhaaa~

Phòng khi mọi người chưa nhận ra thì tôi xài tên 'Kageyama' là chỉ cậu ấy ở kiếp thứ nhất trong vai phản diện. Còn 'Tobio' là ở kiếp thứ hai, sau khi xuyên không.

Cánh quạ đen - tượng trưng cho điềm xấu. Nhưng trong truyện cổ tích về sự tích của quạ và công. Quạ đã dùng màu vẽ để biến công thành loài chim xinh đẹp nhất. Tới lượt công làm, do vụng về, nó đã đổ cả hũ mực tàu lên bộ lông quạ. Từ đó quạ bị người đời chê cười là xấu xí và gán cho nó sự xui xẻo. Trong khi đó bộ lông của công (do quạ vẽ cho) giúp công được mọi người ngợi ca là xinh đẹp.

Thấy mâu thuẫn chưa?

☆゜・:*:・。★゜・:*:・。・:*:・ ★。・:*:・゚☆

Chiếc bàn học màu trắng đục chằng chịt những dòng chữ được viết bằng bút lông đỏ.

Chết đi.

Kageyama nhìn thấy chúng, chỉ thản nhiên nhún vai, đi tìm nước tẩy.

"Thằng đó có làm gì cũng chỉ biết đơ mặt ra, chán chết!"

"Ê mà không phải nó trong câu lạc bộ bóng chuyền à? Nghe nói tên Tsukishima cùng đội với nó đấy!"

"Lo gì! Giờ ta có đánh nó thì cũng chẳng ai quan tâm đâu!" Tên đầu têu khúc khích cười.

Vì nó là phản diện mà.

Kageyama đứng ngoài cửa nghe trọn vẹn cuộc hội thoại. Thay vì cảm thấy tức giận hay tủi thân, cậu chỉ thấy quá quen thuộc, không có gì ngạc nhiên. Đây là chuyện thường ngày của cậu, không quen thì cũng phải cố quen.

Cảm xúc của cậu bị bào mòn đi mỗi ngày, giờ thì cũng chẳng còn sót lại gì nhiều.

Đi lấy khăn và nước tẩy chỉ là cái cớ, đứng trong lớp nghe trực tiếp những điều kinh khủng đó cậu sợ mình sẽ tức ngực, khó thở chết mất.

<Tôi ước gì mình có thể biến mất...>

☆゜・:*:・。★゜・:*:・。・:*:・ ★。・:*:・゚☆

Tobio mở mắt ra, hai bên gối đã ướt nhẹp vì nước mắt. Cậu lấy tay lau lau mắt và má.

Vừa rồi là kí ức của Kageyama Tobio à?

Chiếc giường êm ái lúc này như muốn bóp nghẹt chết cậu. Tobio loay hoay ôm gối bước ra khỏi giường.

Cửa sổ phòng cậu có một cái thành khá lớn, bình thường để trống. Cha cậu cố tình cho xây như thế để cậu có thể thoải mái ngắm sao.

Đặt gối một bên, Tobio cố thu mình lại nằm trên thành cửa sổ.

Bầu trời bên ngoài như dải ngân hà Milky Way mà cậu từng thấy trong sách trước đây. Tuyệt đẹp. Không có từ nào khác có thể diễn tả được.

Cảnh đẹp giúp con người ta cảm thấy dễ chịu hơn, quả không sai.

Tobio ngáp vài cái, mắt chớp chớp vài cái rồi lim dim dần.

Tôi chọn làm kẻ ác đấy, thì sao nào?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ