The world is cruel but I still love you (4)

130 14 0
                                    

Ngày 27 tháng 3 năm 1846.

Chiến tranh xảy ra ngày càng gay gắt. Rất nhiều lực lượng quân sự đã hy sinh. Thiết bị quân địch lại không ngừng cải tiến. Để bù đắp cho việc đang thiếu nhân lực trầm trọng đó thì những sinh viên quân sự bị bắt phải nhập ngũ tham chiến. Seungwan cũng không ngoại lệ. Không những vậy em còn nằm trong danh sách "chiến dịch đặc biệt". Đây là chiến dịch tác chiến trên không thả bom xuống những tàu chiến của quân thù.

Lúc biết tin này em không hề có sự lo sợ nào. Ngược lại em còn khao khát được chinh chiến với các đồng đội. Sau cùng ước mơ duy nhất của em là đất nước sớm thống nhất, chiến tranh kết thúc. Mong người em yêu sẽ sống thật tốt trên đất nước này.

Em cũng muốn nhanh chóng trả thù cho những người anh em đi trước em đã hy sinh lần lượt qua từng ngày. Chỉ mới ngày hôm qua bạn em Dok Ki được nhận nhiệm vụ tham gia chiến dịch đã đi không trở lại. Mức độ của chiến tranh ngày càng nghiêm trọng em càng không được sợ hãi hay do dự, phải dứt khoát.

Trước khi phải nói lời từ biệt Seungwan muốn được gặp nàng lần cuối.

****

Dưới gốc cây hoa anh đào

Seungwan ăn mặc trang phục không quân chỉnh tề, đằng sau giấu một bó hoa. Lâu lâu còn giơ lên ngửi mùi hoa thơm phức ấy. Vui vẻ với lựa chọn của mình.

Hôm nay em hẹn chị ra là để muốn nói một số điều. Chỉ còn hai ngày nữa là em buộc phải đi rồi, hai ngày nữa là đến sinh nhật Joohyun rồi. Những ngày qua hai người đều rất bận cho nhiệm vụ được giao, có ngày còn chả nhìn thấy mặt nhau.

Joohyun lâu ngày không được gặp Seungwan, hôm nay chị có chút thoải mái về thời gian nên có trang điểm nhìn cho có sức sống chút để đi gặp em. Không ai biết được nữ thần lạnh lùng hôm nay lại cười nhiều hơn thường ngày.
Từ xa Joohyun đã thấy Seungwan mặc trang phục sinh viên quân sự đầy khí chất. Chị gọi em trong khi đang đi tới:

- Hôm nay ăn mặc trông bảnh quá ta. Seungwan của chị lớn thật rồi.

Seungwan đứng xoay lưng lại nàng. Em đang từ trong suy nghĩ hỗn độn nghe thấy giọng Joohyun vang lên liền thu lại vẻ mặt âu lo của mình. Những suy nghĩ không hay Seungwan đều không muốn nàng biết.

Đợi nàng đến gần Seungwan đưa ra một bó hoa tươi còn toả ra một mùi hương rất dễ chịu làm nhận thức chị bị trì trệ một chút. Joohyun ngơ ra hỏi: "Cái này......là dành cho chị hả?"
Seungwan ngại ngùng giải thích:

- Em đi ngang qua tiệm hoa trên đường thấy đẹp quá nên muốn mua tặng chị. Đây cũng như là quà mừng chúng ta gặp lại nhau sau mấy ngày bận rộn.

- Nay em lãng mạn ghê ta. Nhưng mà này là hoa gì vậy?

- Hoa lưu ly đó. Em mua nó tại vì nó rẻ nhất ở cửa hàng hoa ( ╹▽╹ ). Em chỉ mang có vài đồng trong người vừa đủ mua loại hoa này à nên chị đừng buồn nha.

- Cũng chỉ là gặp mặt nhau thôi mà không cần khoa trương vậy đâu. Chị chỉ cần nhìn thấy em là đủ rồi.

Em bỗng thấy ngày hôm nay chị đẹp hơn bình thường. Từ cử chỉ, động tác vén tóc sau tai cũng thật động lòng. Cảm xúc này vừa có chút hưng phấn nhưng cũng tạo cho em một vết thương sâu khoét vào tim.

[WENRENE] - Hát lên cho những ngày có chị trong đờiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ