- Chúng ta k thể như thế này được sao? Là bạn bè, là tri âm.Cúc khéo léo rút tay mình ra khỏi Quân. Lòng cô rối bời.
Quân ngượng ngùng đứng dậy.
- Cậu hài lòng với mối quan hệ bạn bè, nhưng mình thì không.
Nụ cười chua chát, bóng lưng cô độc của Quân khuất dần sau cánh cửa, lúc này Cúc mới buông bỏ áo giáp mà ngã ngồi xuống ghế.
- Quân. Em xin lỗi.
Dòng máu đỏ từ mũi tuôn ra, hình ảnh Quân cứ mờ dần trước mắt, nụ cười ấm áp, ánh mắt yêu thương... Cúc thà để anh vĩnh viễn k có được mình, còn hơn có được rồi lại sớm phải tử biệt.
Thành phố này lẽ ra sẽ luôn đẹp, vì người thương trong lòng cùng ở nơi đây. Nhưng kể từ hôm đó, Quân k còn thích thành phố này nữa.
- Cậu ngồi đi.
Cúc chủ động hẹn Quân, nói muốn mời Quân ăn bữa cơm, lòng Quân tự động có thêm hy vọng, trước đây, mỗi lần Cúc muốn xin lỗi, đều hẹn Quân ăn cơm.
- Bít tết, rượu vang.
Quân nhìn đồ ăn dọn sẵn cười rất tươi, đến nỗi k thèm để ý tới cô gái đi cùng Cúc.
- À. Giới thiệu với cậu. Lục Anh. Bạn mình, kém chúng ta 3 tuổi.
Quân vui tới mức k nhận thấy sự khác lạ trong mắt Cúc, rất lịch thiệp mà bắt tay chào hỏi.
- Xin chào. Rất vui được gặp mặt.
- Rất vui được quen biết anh.
Lục Anh rất e thẹn, cô gái này cử chỉ vô cùng mực thước, duy chỉ có ánh mắt là luôn nhìn chặt Quân từ lúc anh bước vào. Xem ra, cô rất thích Quân.
Cúc ngồi một bên để 2 người trò chuyện, tuy có xã giao một chút, nhưng cũng là tín hiệu đáng mừng.
- Mình xin phép ra ngoài chút. Hai người nói chuyện đi.
Cúc cầm điện thoại ra ngoài nói chuyện, không gian còn lại hai người, Lục Anh hỏi gì, Quân trả lời đó, k thêm k bớt.
5'
10'
15'
30'
Vẫn k thấy Cúc quay trở lại, Quân nhìn mãi vào đĩa bít tết của Cúc, nó nguội rồi, phải gọi đĩa khác thôi.
Quân gọi điện Cúc k nghe máy, k thể ngồi yên được nữa.
- Xin phép. Anh đi trước
- Anh Quân.
Lục Anh giữ tay Quân lại, dường như cô biết anh muốn đi đâu.
- Chị Cúc sẽ k quay lại đâu.
Khác với sự lịch thiệp ban đầu, Quân bây giờ rất tức giận, thẳng thừng dứt tay rời đi.
Quán cafe điểm hẹn quen thuộc, Cúc thong thả pha trà đợi Quân.
- Cậu đến rồi! Trà của cậu đây.
Cúc thấy Quân đến liền hồ hởi đón chào
- Cậu muốn hỏi tối qua mình và Lục Anh đúng k?
BẠN ĐANG ĐỌC
Đâu chỉ riêng em
Fiksi Penggemar"Anh cứ nghĩ rằng em không biết những điều anh làm đằng sau lưng em..." Vì anh, vì em, vì chúng ta... Hãy một lần thẳng thắn cùng nhau đối diện