Edit: Doll
Năm giờ chiều, Hạ Lãng Nguyệt quẹt thẻ chấm công rồi vội vội vàng vàng chạy xuống bãi đậu xe ngầm. Đợt này sức khỏe của Chúc Thanh Phong luôn không tốt lắm, nửa tháng trước còn sốt cao không ngừng gần chuyển biến thành viêm phổi, khó khăn lắm mới hạ sốt, lại không biết có phải trong thời gian bị bệnh sức đề kháng giảm xuống hay không mà đột nhiên bị dị ứng, làm Hạ Lãng Nguyệt sợ tới mức chưa kịp mời bác sĩ, vừa buông điện thoại đã vội lao ra khỏi công ty đi mua thuốc rồi về nhà. Cũng may tình trạng dị ứng của Chúc Thanh Phong không tính là quá nghiêm trọng, uống thuốc hai ngày thì các nốt đỏ phát ban trên người đã tan gần hết.
Nhưng mà từ nhỏ dạ dày của Chúc Thanh Phong đã không tốt, lại bởi sinh ra trong gia đình xảy ra quá nhiều chuyện mà mới hơn 14 tuổi đã được chẩn đoán bị bệnh rối loạn hỗn hợp lo âu và trầm cảm nặng có lẽ do mất ngủ kéo dài và sử dụng thuốc chống trầm cảm liên tục. Ba năm trước vẫn đang trong giai đoạn Hạ Lãng Nguyệt theo đuổi Chúc Thanh Phong. Một buổi cuối tuần nọ, vất vả lắm Hạ Lãng Nguyệt mới hẹn được Chúc Thanh Phong ra ngoài đi xem phim một lần, xem xong phim Hạ Lãng Nguyệt lại dùng hết miệng lưỡi thuyết phục Chúc Thanh Phong đi uống trà chiều với mình, nhưng anh không nghĩ tới ngày đó lại trở thành cơn ác mộng cả đời mình.
Sau khi gọi cà phê và đồ ngọt xong, Hạ Lãng Nguyệt vô cùng hứng thú mà thảo luận tình tiết bộ phim vừa xem với Chúc Thanh Phong, mà Chúc Thanh Phong thì câu được câu không đáp lời anh. Bởi từ đầu tới cuối chúc Thanh Phong quá lạnh nhạt, Hạ Lãng Nguyệt không khỏi hơi nhụt chí, rất chán nản mà nhìn chằm chằm Chúc Thanh Phong một lúc, lại phát hiện sắc mặt người này tái nhợt.
Bởi vì làn da của Chúc Thanh Phong quá trắng so với người khác, là loại trắng lạnh mà ít người da vàng có, vậy nên trong lúc nhất thời Hạ Lãng Nguyệt cũng không xác định được Chúc Thanh Phong có thật sự không khỏe hay không. Còn không đợi Hạ Lãng Nguyệt xác định, Chúc Thanh Phong đã rên khẽ lên một tiếng đau đớn, hô hấp trở nên dồn dập rõ ràng, ánh mắt cũng dần mất đi tiêu cự.
Vốn đang nhìn chằm chằm người ta, cơ hồ Hạ Lãng Nguyệt đã nhảy dựng lên ngay lập tức, vài bước chạy tới đỡ lấy thân mình sắp đổ xuống của Chúc Thanh Phong -- còn nhẹ hơn so với anh tưởng tượng-- trong lúc đó vô tình đụng đến ngực người này, phát hiện trái tim cậu đập không hề có chút quy luật nào.
Cho tới bây giờ, mỗi lần nhớ về buổi chiều hôm đó Hạ Lãng Nguyệt đều có cảm giác nghĩ mà sợ.
Ngoài việc học tập và làm việc cần thiết thì ngày thường Chúc Thanh Phong là một trạch nam chính hiệu. Nếu ngày đó Hạ Lãng Nguyệt không hẹn được Chúc Thanh Phong ra ngoài như vậy dĩ nhiên là Chúc Thanh Phong sẽ ở nhà một mình. Đến lúc đó mà Chúc Thanh Phong đột nhiên phát bệnh rồi hôn mê thì làm gì có ai biết?
Bởi vì biến cố đó, cũng là lần duy nhất Hạ Lãng Nguyệt không màng ý kiến của Chúc Thanh Phong mà nghênh ngang vào nhà. Lúc ấy Chúc Thanh Phong học đại học năm 2, đã sử lý xong đơn xin học ngoại trú và chuyển vào căn hộ trước đây Hạ Lãng Nguyệt thuê giúp cậu. Trước đây Hạ Lãng Nguyệt vì để Chúc Thanh Phong có thể yên tâm ở mà đến chìa khóa dự phòng cũng không dám giữ lại. Mấy tháng sau cuối cùng Chúc Thanh Phong cũng nhả ra, Hạ Lãng Nguyệt lập tức vội vội vàng vàng cuốn gói cả Chúc Thanh Phong lẫn đồ đạc kéo về biệt thự nhà mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
【Đam mỹ- edit】Gió mát trăng thanh thường bạn quân
RomanceTác giả: Tái Tửu Khách Edit: Phương Anh(Doll) Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Niên hạ , Nhẹ nhàng , Đoản văn , 1v1 Văn án: Nguyên sang, đoản văn. Ngốc nghếch bánh ngọt nhỏ, chuyện hàng ngày. Luận bàn về 108 loại...