Chương 50: Có muốn nói ra hay không?

1.6K 24 0
                                    

Tư Mộ là giận mà không dám lên tiếng!

Tức giận nhìn chằm chằm Ngôn Mặc Bạch, hận không thể dùng ánh mắt đem anh ta ra đâm hai lỗ.

Người này vừa bá đạo lại vừa muốn bị đánh, khốn kiếp!

Nếu không phải là nhà tôi cần các người cứu giúp, nếu không phải là cha anh ta có tiền, thật sự tôi sẽ không hầu hạ anh, thật vậy!

Chỉ là trong lòng Tư Mộ cũng âm thầm tự nhủ: Quân tử báo thù mười năm không muộn, sau này tôi sẽ trở về đấy!

Ngược lại, Ngôn Mặc Bạch không nhìn Tư Mộ bằng ánh mắt giết người, cư thế thản nhiên ăn bữa ăn sáng, thong thả ung dung, khí chất tao nhã cao quý.

Người bên cạnh cố nhịn không được cười ha ha, anh chống một tay trên bàn che kín sắc mặt, một tay điên cuồng vỗ bàn. Anh cảm nhận được cuộc sống sau này của Ngôn Mặc Bạch sẽ rất thú vị.

Cố Khuynh dám chắc điều này, làm cho Tư Mộ sợ hết hồn, vẻ mặt khó hiểu nhìn hắn, sau lại dần dần biến chuyển thành ánh mắt đồng tình, trời ơi, yêu mà không được, điên rồi!

Ngôn Mặc Bạch cũng không quan tâm cứ ăn điểm tâm, không thèm để ý cái tên điên này.

Tư Mộ ngồi đó có chút lo lắng thấp thỏm, thật muốn đi nhanh một chút !

Mặc dù Tư Mộ cảm thấy thời gian một phút trôi qua dài dằng dặc giống như một năm, nhưng mà cô cảm thấy kinh ngạc vì tốc độ ăn của Ngôn Mặc Bạch. Chỉ là 5 phút, đã ăn toàn bộ một bàn lớn thức ăn sáng.

Sức ăn nhiều, tốc độ nhanh. Nhưng có thể ưu nhã ăn được nhanh như vậy, vừa có chuyện gì xảy ra sao?

Thật sự là tướng con mèo, sức ăn con heo nha!

Ngôn Mặc Bạch uống không hết sữa bò, vừa dùng khăn ăn lau miệng, vừa sử dụng ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tư Mộ, nói "Uống!"

Mặc dù Tư Mộ nhân mạnh lần nữa là cô đã ăn rồi, hơn nữa ăn rất no, nhưng mà quản lý ăn uống tại đại sảnh còn mang cho cô thêm một ly sửa nóng.

Tư Mộ nghe hai chữ lạnh buốt của Ngôn Mặc Bạch, thân thể run lên, giống như là nói "Giết", làm cho cô sợ hãi.

Cô nhìn ly sữa bò trắng sệt thơm nồng trước mặt, cảm giác dạ dày đang kháng cự.

Anh anh anh -- thật sự uống không trôi!

Làm một người tham ăn, nếu như không phải thật sự là ăn không vô nữa, thế nào cô cũng không chống chọi được thức ăn ngon dụ hoặc. Huống chi cái này là sữa bò, cái này không phải mấy đồng tiền là có thể mua được trong siêu thị, là từ New Zealand vận chuyển bằng máy bay tới, trừ chi phí đắt đỏ không nói, cái này rất là mới mẻ, thiên nhiên, sữa bò an toàn vô hại đó!

Tư Mộ ưu thương nhìn chằm chằm vào ly sữa bò, sau đó ngẩng đầu nhìn Ngôn Mặc Bạch, nói: "Tôi, có thể bỏ vào túi xách sao?"

Hiện tại ăn không vô, nhưng mà một hồi nữa luôn có thể ăn được! Ngàn vạn lần không được lãng phí!

Sắc mặt của Ngôn Mặc Bạch trầm xuống, lại muốn phát tác.

ngôn thiếu cưng chiều vợ-LƯƠNG THẦN NHẤT DẠNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ