Chap 3.

110 19 4
                                    

"Tạm biệt cô Ahn! Ngày mai gặp lại!"

Vài ba em học sinh vui vẻ nhảy nhót ngoài hành lang, xoay người vẫy tay chào tạm biệt giáo viên chủ nhiệm của mình, nhưng chân vẫn cứ thế bước đi thật nhanh, đến cả đồng phục cũng lộn xộn, không đứa nào còn giữ bộ dạng nghiêm chỉnh gọn gàng của mình lúc mới gặp. Dù sao cũng đến giờ ra về, giáo viên cũng không quản được nữa.

"Tạm biệt mấy đứa, nhớ về thẳng nhà, đừng đi lung tung nhé"

"Vâng ạ!"

Bọn trẻ cười với em rồi chạy xuống cầu thang. Vậy là chỉ còn mình nàng đứng giữa hành lang, lớp của Yujin là lớp về trễ nhất vì môn của em được xếp ở tiết cuối, trước đó đầu tiết bọn trẻ còn đòi chơi trò chơi rồi mới học nên Yujin không có đủ thời gian để dậy hết nội dung bài học cho các em, nàng đành mượn thêm mười lăm phút sau khi chuông tan học vang lên để dạy cho xong, thầm nghĩ có lẽ bản thân hơi dễ dãi quá học sinh rồi, nếu tình trạng này cứ tiếp tục thì sau này sẽ xảy ra tình trạng trễ tiết hơn so với các lớp khác cho xem. Vẫn nên nghĩ biện pháp khắc phục thôi, không thể cứ mãi chiều theo ý của các em ấy như vậy được. Có nên hỏi ý kiến Chaeyeon unnie không nhỉ?

"Cô Ahn"

Yujin định bước đi chợt khựng lại khi nghe thấy có người gọi mình, nàng xoay người đối diện với đối phương, liền nhìn thấy một học sinh đang đứng đó, trên tay còn cầm áo khoác của nàng. Yujin nhớ rõ đây là học sinh của lớp mình, Kim Chaewon, cái tên khiến nàng nhiều lần đắng đo suy nghĩ, nhưng bản thân mãi vẫn không nhớ ra.

"Cô để quên"

"Cô bất cẩn quá, cảm ơn em, làm phiền em rồi"

Yujin liền vui vẻ nhận lấy áo khoác của mình từ tay em ấy rồi cảm ơn với giọng điệu khách sáo, tuy nói nàng là người rất yêu quý và thân thiện với học sinh nhưng bản thân cũng phải biết lưu ý mà giữ khoảng cách, Yujin không muốn thân mật với bất kỳ học sinh nào, cũng không muốn để các em ấy sinh ra quá nhiều hảo cảm, bản thân nàng biết mình là giáo viên, cần làm gương và dạy dỗ cho các em, nàng không muốn dính vào bất cứ mối quan hệ phức tạp hay lời đồn nào về mình và học trò.

"Không có gì"

Chaewon nghiêng người tránh Yujin rồi đi về phía cầu thang, không biết có phải vừa rồi nàng nhìn nhầm hay không, hình như ánh mắt của em ấy có phần hơi phức tạp, còn hơi đượm buồn. Tuy rất muốn hỏi thăm em ấy ổn không nhưng Yujin không có thời gian để làm việc đó. Nàng chầm chậm bước đi trên hành lang vắng vẻ, yên ắng đến mức nghe được cả tiếng lá xào xạc dưới sân trường và tiếng cồng cộc của giày cao gót.

Yujin dạy toán cho khối mười nên chỉ đi làm vào buổi sáng, cả buổi chiều thì ở nhà soạn giáo án rồi nấu cơm tối đợi Hyewon và Chaeyeon về, nghỉ ngơi rồi lại đi làm, cuộc sống của nàng đúng là đơn giản hơi quá so với những người trưởng thành ngoài xã hội khác, tuy hơi nhàm chán nhưng không hiểu tại sao Ahn Yujin lại thích cuộc sống như thế này.

Nàng đi dưới sân trường, đưa tay lên che nắng, thấy gần khu sinh hoạt của giáo viên đang có rất nhiều em học sinh ngồi bên dưới, mượn bóng của tòa nhà để tránh nắng, cả người đổ mồ hôi, áo đồng phục sau lưng ướt đẫm, vài em còn phẩy phẩy cổ áo để làm bản thân bớt nóng hơn dưới cái thời tiết khắc nghiệt này. Vừa mới kết thúc tháng tám nên dư âm của mùa hè vẫn chưa tan, gặp phải những ngày nắng nóng là điều không thể tránh khỏi, chỉ tội cho các em học sinh, đầu năm đã phải học thể dục, vừa nóng vừa đuối, nhìn tụi nhỏ ngồi thở hồng hộc như vậy, Yujin có chút xót.

[SsamJin] Cùng Nhau.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ