Sáng hôm sau, Tiêu Chiến tranh thủ thời gian gọi điện cho bộ phận quan hệ công chúng của Vương thị. Bên kia nói rằng có thể sắp xếp một cuộc gặp gỡ trực tiếp với phó chủ tịch vào buổi chiều và hỏi anh có tiện không.
Tiêu Chiến đương nhiên là thuận tiện. Sau khi cùng bên kia xác nhận thời gian, liền lịch sự cúp điện thoại.
Không phải anh cố tình trì hoãn đến ngày hôm sau để giải quyết vấn đề, mà anh đã mất ba đến bốn tiếng đồng hồ chỉ để kiểm tra từng điều khoản trong thoả thuận trước hôn nhân.
Mặc dù nhận một quả bom nặng từ trên trời rơi xuống, và nó đã chuyển hoá thành núi vàng, nhưng để di chuyển nó vẫn phải tốn rất nhiều công sức.
A Quang và A Diên cũng đã thuyết phục được Tiêu Chiến. Mặc dù công ty anh kinh doanh đang ổn định và có lãi, nhưng suy cho cùng thì nhà họ Vương quyền thế quá lớn, Vương Nhất Bác lại là người thừa kế, họ không thể nào trêu chọc vào được.
Nhưng họ cũng biết tính tình của Tiêu Chiến , và chỉ có thể từ bỏ sau khi thuyết phục vài lời.
Đặt điện thoại xuống, Tiêu Chiến nhíu mày và xoay người ngồi về phía cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn phía sau lưng.
Trời xanh mây trắng, rõ ràng là ngày nắng đẹp.
Trước khi bước chân vào làng giải trí, có rất nhiều người đã thuyết phục anh đi đường tắt, nhưng không phải anh đã an toàn mấy năm nay sao? Lần này, vì sai lầm ban đầu là do chính anh, nên phải cắn răng mà đi tiếp.
Bữa trưa đơn giản là giải quyết qua loa cho xong. Có lẽ bởi vì chuyện đã có hướng giải quyết, Tiêu Chiến nhất thời không ngủ được, cho nên chỉ có thể nhìn đi nhìn lại bản hợp đồng.
Ba giờ chiều, Tiêu Chiến đến toà nhà văn phòng của tập đoàn Vương thị như đã hẹn, đứng trước cổng nhìn lên toà nhà tập đoàn 30 tầng trông thực sự rất ấn tượng.
Sau khi đưa danh thiếp của mình cho nhân viên quầy lễ tân ở tầng một, anh ta lịch sự đưa lên phòng khách trên tầng mười sáu. Một cô gái đeo kính trông rất hiền lành bắt tay và tự giới thiệu với Tiêu Chiến rằng cô ấy là thư kí của Vương Nhất Bác, nhờ anh chịu khó chờ thêm một chút.
Tiêu Chiến gật đầu, cầm ly trà mà thư ký vừa đưa lên, nhấp một ngụm, ý bảo cô ấy cứ làm việc của mình, anh có thể tự lo được. Vì vậy thư ký tạm thời rời đi.
Sau khi thư ký đi ra ngoài, trong phòng khách rộng lớn chỉ còn có giọng nói của Tiêu Chiến, điều này khiến anh cảm thấy hơi căng thẳng mà không rõ lý do.
Quyết định đồng ý hợp tác này đã được anh đưa ra sau khi suy nghĩ mất ngủ đến hai ba giờ đêm. Theo logic mà nói, anh đã chuẩn bị tâm lý nên mới dám đến đây một mình hôm nay. Anh thật sự cần gặp Vương Nhất Bác.
Đến bây giờ, anh vẫn chưa thể hoà nhập hết được "trai đẹp mà anh gặp trong quán bar" và "người thừa kế đáng mong đợi của nhà họ Vương". Dù thế nào đi chăng nữa, cũng chưa chắc đây là sự thật.
Chưa kể người đàn ông này sẽ là đối tác hợp pháp trên danh nghĩa của anh trong một tương lai không xa.
Mọi chuyện hôm nay sẽ như thế nào.
![](https://img.wattpad.com/cover/304218177-288-k952945.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
PR VÀNG (BJYX - Hoàn)
FanfictionNgười thừa kế tập đoàn Bo và Ông chủ công ty quan hệ công chúng Tán. Hợp đồng hôn nhân/ tình yêu đến sau khi kết hôn/ mọi thứ rắc rối kéo đến sau khi xảy ra tình một đêm. Tác giả: 初 久 Tên fic: 金牌公关完结 Tình trạng bản gốc: 20 chương + 1 phiên ngoại. T...