CHƯƠNG 2: CHA DƯỢNG

16.5K 126 0
                                    

Nói về thân thế của An Dịch, thì tương đối bi ai, nàng là kết quả của chuyện An Cầm Lệ - mẹ nàng làm tiểu tam, vì vậy từ khi được sinh ra tới nay nàng chưa từng thấy qua ba ruột trông như thế nào, bởi vì nguyên nhân thiếu khuyết tình cha, đã tạo thành tâm lý phức tạp quyến luyến tình cha con 1 cách mãnh liệt, trời sinh ra đã thích đàn ông lớn tuổi, cho nên vào lần đầu tiên nhìn thấy Chu Hậu Đông, nàng liền sinh ra xúc động tương tự các nàng gái nhỏ, giống như trong cuốn sách cha dượng kia, giây phút mà nữ chính nhìn thấy nam chính, nàng ấy đã nghĩ muốn leo lên bụng hắn ta.

An Dịch không biết vì sao An Cầm Lệ lại chọn cùng với Chu Hậu Đông kết hôn, thoạt nhìn người đàn ông lớn tuổi trung hậu này không phải là mẫu người yêu thích của An Cầm Lệ, nhớ tới, phần lớn bạn trai của An Cầm Lệ đều là phú nhị đại hoặc kim chũ nhiều tiền. Tìm một người đàn ông thành thật như vậy để kết hôn, chẳng lẽ là do biết rõ những người đàn ông kia không đáng tin, khi kết hôn rồi cũng sẽ ly hôn?

An Cầm Lệ và Chu Hậu Đông lấy được giấy hôn thư rồi liền sống chung một chỗ, không có tổ chức tiệc cưới, chỉ đơn giản mời người của hai nhà ngồi chung một chỗ rồi ăn bữa cơm thôi.

An Dịch nhìn ra được, An Cầm Lệ rất thích người đàn ông này, hai mắt chứa đầy tình yêu, đây chính là bản tính trời sinh, người phụ nữ theo bản năng sẽ thích những người đàn ông thành thục, nhưng không hiểu sao nàng lại rất chán ghét cái loại hâm mộ này.

Nói về khuôn mặt của Chu Hậu Đông, cũng không phải bộ dáng đẹp trai điển hình, nhưng cả người lại tràn đầy sức quyến rũ của nam nhân thành thục, người cao một mét chín nếu đặt ở trong đám người thì chính là "Hạc lập kê quần", vai rộng eo hẹp, cơ bắp rắn rỏi, cho dù mặc âu phục, nhưng cũng có thể nhìn ra được hình thể cường tráng lực lưỡng, đặc biệt là hai chân vừa dài vừa lớn, phối hợp với quần âu được cắt may tỉ mỉ, là ai thì cũng đều muốn phục tùng trước con vật giữa hàng của nam nhân này.

An Dịch đã chuyển vào nhà của người đàn ông này, qua 1 đoạn thời gian dài, mị lực thành thục của người đàn ông kia đã khiến cho nàng dần dần si mê.

Theo sự trưởng thành về tuổi, An Dịch dần dần lộ ra cảm giác của phụ nữ, nàng hiểu tại sao bản thân lại ghắn tỵ với An Cầm Lệ, tại sao lại muốn chiếm hữu Chu Hậu Đông. Thời kỳ dậy thì nàng phản nghịch, cuồng ngạo, không biết trời cao đất dày nhưng lại tự cao tự đại, không biết luân lý đạo đức là cái quái gì, Chu Hậu Đông là cha dượng của nàng, nhưng trong lòng nàng lại chính thức coi hắn thành người đàn ông của mình.

"An Dịch, nhhắn lên một chút, tới giờ rồi!" Sáng sớm, An Dịch chợt nghe thấy tiếng gõ cửa của An Cầm Lệ, nàng từ trên giường đứng dậy, một đôi chân trần, thần tình mơ ngủ đi ra mở cửa.

"Con còn muốn. . ." An Cầm Lệ còn chưa dứt lời, cửa liền mở ra, bà nhìn thấy An Dịch chỉ mặc một cái áo đầm hai dây, bắp đùi trắng nõn, bóng loáng ở dưới mí mắt, trong đầu bà ta thoáng hiện lên đố kỵ.

"Kêu con làm gì?" An Dịch tóc tai rối bù, nàng ngẩng đầu, An Cầm Lệ trừng mắt nhìn nàng.

"Mấy giờ rồi hả?" An Cầm Lệ mặc đồ ngủ, trên mặt đánh một lớp trang điểm dày đặc, ngó nàng trừng mắt nói.

Hai mẹ con từ trước đến nay vẫn luôn như người xa lạ, chưa nói được vài câu thì đã ầm ĩ.

An Dịch cũng không cho An Cầm Lệ sắc mặt tốt, bà ta không chờ An Cầm Lệ nổi đóa, đã trực tiếp đóng ầm cửa lại.

"An Dịch, tật xấu này của mày học ai vậỵ, ai cho mày đóng cửa!" An Cầm Lệ đứng ở cửa ra vào rống cổ lên mà chửi, dù sao Chu Hậu Đông cũng không có ở nhà.

An Dịch ngồi ở trên giường, cười lạnh một tiếng, An Cầm Lệ thật sự là dối trá, Chu Hậu Đông ở nhà thì là kiểu này, không ở nhà lại là kiểu khác, sắc mặt đáng ghê tởm khiến cho nàng muốn ói.

Theo tiếng ầm ĩ sáng sớm của An Cầm Lệ, An Dịch mặc quần áo vào tử tế, nàng rửa mặt xong, cũng không ăn cơm, chỉ cầm một lát bánh mì rồi ra cửa.

"An Dịch." Đi qua phố nhỏ, một chiếc xe đi sau An Dịch đeo cặp sách, An Dịch nghe thấy có người gọi nàng.

Có thể là bởi vì đi lính, nên Chu Hậu Đông ngồi ở trong xe có dáng người rất rắn rỏi, hắn quay đầu nhìn về phía An Dịch, giọng nói thật thà chất phác: "Ta đưa con đi."

"Không. . . Không cần, con bắt giao thông công cộng là được rồi." An Dịch không nghĩ tới lại là Chu Hậu Đông, tại sao lại trở về vào lúc này, chẳng lẽ là xin phép nghỉ trở về thăm người thân sao.

"Lên đây đi, ta đưa con đi."

An Dịch từ chối không được, đành phải mở cửa xe, ngồi xuống bên cạnh Chu Hậu Đông.

Có thể là do Chu Hậu Đông vội vàng từ quân đội trở về, nên vẫn còn ăn mặc quân phục, trang phục nghiêm túc ngụy trang làm hiện lên hương vị khó có thể che giấu của người đàn ông, hắn thẳng lưng ngồi ở trên ghế xe, lồng ngực rộng lớn để lộ ra cơ bắp rắn chắc.

An Dịch từ trên người Chu Hậu Đông ngửi thấy được mùi mồ hôi nhàn nhạt, nàng nhích lại gần bên cửa sổ bên, trái tim đập bình bịch, mùi vị thành thục trên thân người đàn ông đã hấp dẫn nàng sâu sắc.

KẾ PHỤ - CHA DƯỢNG [EDIT TỤC]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ