Chương 26 :

250 35 1
                                    

Giang Nguyệt Nhi nhìn thấy Phác Thái Anh đứng ở trước mặt, không khỏi lo sợ.
 
Tôn Châu Nghiên cuối cùng cũng đứng dậy, chậm rãi nói: "Tại sao bạn học Phác lại tức giận đến vậy?"
  

Cô ta đứng trước mặt Giang Nguyệt Nhi . Phác Thái Anh lạnh lùng ngẩng mặt: "Cút."
  

Phác Thái Anh tức giận khi nghĩ đến cách hai người kia đối xử với Kim Trân Ni trước mắt mình.
      

Cô ta muốn chết rồi sao?
  

Trí Tú ngẩn người đứng ở đó, chỉ nghĩ Phác Thái Anh thật lợi hại. Mà nói đi nói lại, bảo vệ cái tốt đánh người cũng không phải là sai. Cơn tức giận của Phác Thái Anh hòa hoãn một chút khi Kim Trân Ni móc ngón tay của cô.
 
“ Phác Thái Anh , sao cậu lại ở đây?” Kim Trân Ni kinh ngạc nhìn cô ở phía sau “Cậu không chờ ở quán trà sữa sao?"
 

Phác Thái Anh muốn đến nói với Kim Trân Ni số lượng người đi lần này có thể khác với những gì nàng dự kiến ​​trước đó. Kết quả là cô thấy hai não tàn này bắt nạt nàng.
 

Phác Thái Anh hơi quay đầu lại nói với Kim Trân Ni "Tôi nói sau."
  

Giang Nguyệt Nhi nghiến răng nghiến lợi nhìn Phác Thái Anh : "Tớ không làm gì Kim Trân Ni cả!"
  

“Cô còn muốn đi ra khỏi phòng học này không?” Phác Thái Anh nhìn cô ta, siết chặt ngón tay Kim Trân Ni, chuẩn bị đưa người ra ngoài.
  

Tôn Châu Nghiên thì thào sau lưng: "Hóa ra cậu từ chối tớ chỉ để hẹn hò với Phác Thái Anh ?"
 

Phác Thái Anh biết Kim Trân Ni không để tâm đến những lời của Tôn Châu Nghiên , nhưng cô ta nói những lời này, Phác Thái Anh tự nhiên nghĩ nàng có nghĩ cái gì không.
      

Cô ghét kiểu mỉa mai này.
  

Sau khi quay người lại, cô thấy Tôn Châu Nghiên mỉm cười tự nhiên giống như những gì cô ta vừa nói không phải là những gì cô ta nói vậy.
  

“Tại sao trong đầu cậu chỉ muốn chơi đùa người khác vậy!” Trí Tú cảm thấy kỳ lạ khi Tôn Châu Nghiên nói điều này. “Chúng ta chỉ học với nhau thôi!”
  

Giang Nguyệt Nhi tức giận nói: "Hẹn hò chứ học cái gì."
  

Trí Tú nói: "Cậu không hiểu tiếng người sao? Chúng ta đi học ở quán trà sữa bên ngoài, cậu không tin sao?"
 

Kim Trân Ni nắm tay Trí Tú nói: “Trí Tú , đi thôi.” Dù có nói thế nào thì ấn tượng vốn có về người ta khó có thể thay đổi.
 

Tôn Châu Nghiên : "Thực sự học? Tớ muốn xem."
  

Khi Phác Thái Anh tiến đến chỗ Tôn Châu Nghiên , Giang Nguyệt Nhi liền nấp sau cô vì sợ hãi. Tôn Châu Nghiên cười nhẹ: " Phác Thái Anh , làm sao vậy?"
  

Cho dù Phác Thái Anh có tàn nhẫn, Phác Thái Anh vẫn có thể đánh mình sao? Tôn Châu Nghiên nghĩ gia đình cô đã gặp Phác gia, cô không phải là một học sinh bình thường. Nhưng giây tiếp theo, Phác Thái Anh mạnh mẽ nắm cổ tay Tôn Châu Nghiên , tay giống như sắp gãy vậy.
 

Tôn Châu Nghiên kinh hãi nhìn cô gái trẻ có đôi mắt u ám, như nhìn thấy một con quỷ, đau đớn nói: "Sao cậu dám ... thả tôi ra!"
  

[ BHTT ] [ Chaennie ver ] Những Vì Sao Trong Vòng Tay Tôi ! Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ