Chương 53 :

205 23 0
                                    

Sáp Kỳ bây giờ hận Bùi Châu Hiền sắp chết, hiện tại cô thật sự hi vọng có thể cắn chết Bùi Châu Hiền . Trong ánh mắt của Danh Tỉnh Nam và những người khác , Sáp Kỳ sát ý nhìn chằm chằm Bùi Châu Hiền .

  
Cả Kim Trân Ni và Trí Tú đều ngồi bất động ở ghế cuối cùng cũng phải bật cười. Những cuốn sách giáo khoa dày cộp đã trở thành một rào cản tự nhiên đối với họ, chặn những người ngồi phía sau, không cần lo lắng về việc bị giám thị Tiếu phát hiện.

  

Phác Thái Anh đứng dậy, nói với Giám thị Tiếu đang sửng sốt: "Em xin lỗi, lão sư, đây không phải là để học sao? Ai cũng đều biết trình độ của các bạn trong lớp chúng ta là vậy."

  

Cô cười nói: "Em không quản được, là chuyện bình thường."

  
Sáp Kỳ : "..."

  
Đại tỷ, chị có nghiêm túc không?

  
“Đúng, đúng, chúng ta cũng đang nghiên cứu về động vật nhỏ.” Bùi Châu Hiền gật đầu lia lịa “ Sáp Kỳ thích học hơn là giải trí a.”

  
“Vâng, chính là như vậy.” Phác Thái Anh thực hiện nhiệm vụ của mình là lớp trưởng, cùng Bùi Châu Hiền nói “Lão sư còn việc có gì không?"

  
Giám thị Tiếu: "... hết rồi."

  
Ông luôn cảm thấy học sinh trong lớp này thật kỳ quái, nhưng lại không nắm bắt được tình hình hiện tại, đành phải liên tục khuyên học sinh chăm chỉ học tập, sau đó mới mở cửa rời đi.

  
Sáp Kỳ sắp có một trận công kích, Danh Tỉnh Nam vỗ vai cô: " Này , Sáp Kỳ , đừng gây chuyện , đừng gây chuyện , chúng ta không thể bắt nạt người mới nếu thua cược đúng không ?"

  
Khi Kim Trân Ni và Trí Tú thò đầu ra ngoài, Phạm Vĩnh Phương mở cửa phòng học, nhìn quanh một lượt rồi nói: "Về lớp đi, Bùi Châu Hiền , chị dâu, về lớp nhanh đi. Buổi họp của lão sư sắp xong rồi."

     

Bùi Châu Hiền cũng cảm thấy đã đến lúc phải trở về, quan trọng là phải cứu mạng nhỏ này.

  
Phác Thái Anh nhìn Kim Trân Ni , nhét một túi kẹo trái cây nhỏ vào tay nàng , thấp giọng nói: "Trở về đi."

  

Kim Trân Ni gật đầu đứng dậy khỏi chỗ ngồi, ánh mắt Phác Thái Anh nhìn theo nàng chậm rãi nói: "Trân Ni , no chưa?"

  
Cô gái nhỏ dừng lại, quay đầu gật đầu với Phác Thái Anh , xấu hổ cười nói: "No rồi, bụng phình to luôn rồi này".

  
Nàng vỗ bụng, tay áo đồng phục rộng đến mức che hết cả người. Khi Kim Trân Ni nói câu này, không khỏi nghĩ đến vị ngọt của trà sữa, đầu lưỡi hồng nhuận vươn ra liếm môi.

  
Ánh mắt Phác Thái Anh trầm xuống, sau đó sốt ruột thúc giục: "Về lớp, nhanh lên."

  
Trí Tú và Bùi Châu Hiền đều mở cửa bước ra, Kim Trân Ni chậm rãi từ bên người Phác Thái Anh đi tới.

 
Phác Thái Anh vừa ra khỏi cửa đi thêm mấy bước, liền tự mình mở cửa, gọi Kim Trân Ni : "Trân Ni "

  
Kim Trân Ni dừng lại : "Làm sao vậy?"

[ BHTT ] [ Chaennie ver ] Những Vì Sao Trong Vòng Tay Tôi ! Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ