Chương 17

376 68 38
                                    

Author: Tô Bún Chả

_______________________________________

A Văn thoăn thoắt rót rượu vào chén rồi đưa sang cho Senju cùng A Bình. Mọi chuyện sẽ không có gì để nói nếu người nam nhân khôi ngô tuấn tú vừa nãy đã biến thành bộ dạng sướt mướt, khóc lên khóc xuống còn rợn hơn cả Senju

"Hức, thiếu gia phải làm chủ cho thần"

A Văn hóng chuyện liền rót rượu hỏi han "Ngài có chuyện gì hả? Kể cho nô tỳ nghe với"

A Bình uống cạn một hơi sau đó lắc đầu thở dài, hắn kể lể

"Đại học sĩ Akane hôm trước bảo có vị nữ nhân này xinh đẹp và tài giỏi muốn mai mối cho thần. Thế là thần vui mừng đem sính lễ đúng như những thứ mà hắn ta bảo đến quận A Cát để làm quen"

"Vậy mà khi đến nói ra chức vị thì bọn họ liền đuổi đánh thần đi. Hỏi mãi họ mới nói vốn dĩ rất căm ghét phủ Akashi nên đâm ra ghét luôn những người phục vụ cho gia tộc. Nghĩ đến là tức mà, thiếu gia nhất định phải xử tội Akane trả lại sự trong sạch cho thần"

A Văn vỗ vỗ tay phấn khích cổ vũ nhiệt tình "Đúng đúng, thiếu gia phải trả thù giúp A Bình của chúng ta"

Senju nghiêng ngả người rồi chống một tay lên bàn, hắn nói "Akane là học sĩ, ta là thị vệ. Sao có thể thay ngươi trả thù đây A Bình?"

A Văn mím môi suy nghĩ đôi lát rồi chợt nói ra những tâm tư nơi đáy lòng. Nếu Senju lựa chọn con đường khác mà không phải là thị vệ thì bây giờ hắn đã có thể ngẩng cao đầu trước Akane. Hắn nói ra câu như vậy không thấy hổ thẹn với bản thân sao? Nàng quyết không để yên chuyện này nữa. Giọng run rẩy, nàng nói

"Thiếu gia là được định sẵn sẽ vào triều làm quan, được ăn sung mặc sướng. Vậy thì sao ngài lại chọn làm thị vệ chứ?"

A Văn bỏ qua lễ nghi mà lớn tiếng trách móc hắn. Nàng là không chịu đựng được nữa, hắn là đã uổng phí cả tuổi trẻ rồi

"Ngự tiền thị vệ cũng thực sự cao quý nhưng không thể sánh bằng làm quan trong triều được. Năm đó ngài có thể nhường cho kẻ khác cơ mà? Tại sao ngài lại đâm đầu vào con đường này chứ? Ngài thật ngốc"

A Bình đổ mồ hôi đứng dậy vỗ vỗ nhẹ vào vai nàng, gã nhẹ giọng "A Văn, không được hỗn láo với thiếu gia"

Nàng hất tay gã ra và gào lên "Ngài im đi"

A Bình cùng Senju ngơ ngác nhìn A Văn. Nàng uống một ngụm rượu rồi hít hà một hơi, cơn say khiến nàng quên đi cái gọi là sợ hãi

"Năm đó Tiên đế ra lệnh tuyển nhất đẳng thị vệ. Ngài có thể từ chối mà, không phải sao? Vậy mà ngài cứ khăng khăng cãi lời đại thiếu gia mà vào cung. Vậy ngài xem bây giờ ngài được gì?"

A Văn khóc lóc, nàng giận dữ đấm thật mạnh vào A Bình đứng đó. Gã xuýt xoa an ủi nàng mà lòng đau đớn, cô nương cũng thật là nội công thâm hậu

"Ngài cũng chưa có gia đình, biết bao tiểu thư quyền quý muốn làm thê tử của ngài mà chờ hoài không được. Ngài xem ngài đã phụ lòng bao nhiêu người kìa"

[AllTakeAll] Cung CấmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ