Phần 2 - Chương 22.1

550 77 5
                                    

Phần mới lái lơ ~ Đại khái là mình sẽ cố gắng trans 1 chap mỗi tuần nhé, có thể tách làm 2 vì 1 chap nd khá dài. Mình cũng biết là như thế này sẽ lâu, vì phần chưa dịch còn dài lắm lắm, nên nếu bạn nào biết tiếng Trung và có hứng thú thì thử bàn vs mình việc collab dịch cùng nha <3
--------------------------------------------
Thời tiết thay đổi rất nhanh. Sáng sớm nay, bầu trời còn trong xanh trải dài đến ngàn dặm, vậy mà lúc này đây đang là giữa trưa nhưng mây đen kéo đến ùn ùn, che lấp cả mặt trời, khiến bầu trời tối sầm lại. 

“Sao thế, Cố đội trưởng?” Lưu Vũ phóng tầm mắt ra xa nhìn mây đen dày đặc kéo đến như đội quân bày binh bố trận chờ đợi sẵn, sau đó lạnh lùng quay đầu hỏi “Sao đột nhiên lại dừng lại?”

Cố Bình Minh đứng bên cạnh chiếc xe, tay vẫn nắm lấy cánh cửa. Bàn tay dùng lực quá mạnh mà các ngón tay đều trắng bệch hết cả. Hắn lên tiếng, biểu cảm vô cùng nghiêm trọng “Đội trưởng Vũ, xe của chúng tôi sắp hết xăng rồi…”

Không khí bỗng chốc lạnh lẽo và đặc quánh lại, gió giật trước cơn bão mạnh mẽ thổi tới, như muốn lật tung hai bộ quân phục của hai người đang đứng đó, nhưng càng làm nổi bật hơn dáng vóc kiên định của họ.

“A?” Lưu Vũ không nói không rằng nhìn chằm chằm Cố Bình Minh một lúc, rồi bất chợt lạnh lùng lên tiếng. Phóng tầm mắt ra xa, cậu khúc khích cười “Vậy đội trưởng Cố đây có ý gì?”

“Tôi muốn thương lượng với các cậu, trước mắt sắp tới khu nhà xưởng, có thể tạm thời dừng lại để chúng tôi tìm xem liệu có còn xăng dầu có thể sử dụng được hay không…” Cố Bình Minh nói xong, mắt dừng lại quan sát Lưu Vũ khá lâu, như thể muốn cố gắng đọc suy nghĩ ẩn sau vẻ mặt dịu dàng này. 

“Nhưng mà, đội trưởng Cố này, anh dựa vào đâu mà cho rằng chúng tôi sẽ cùng anh mạo hiểm lần này chứ?” Lưu Vũ bình tĩnh hỏi ngược lại.

“Cậu có ý gì?” Cố Bình Minh nhíu mày, biểu cảm lộ ra một chút ngạc nhiên, nhưng rất nhanh quay trở lại bình thường, cơ hồ như cho rằng chuyện này là điều hợp lý. 

Gió mạnh trước cơn bão thổi tung mái tóc Lưu Vũ, để lộ ra vầng trán cùng đôi lông mày thanh tú của cậu. Ánh mắt bình lặng như nước thể hiện sự thờ ơ. Cậu mím môi, rồi bật cười “Nơi này cách chỗ chúng ta vừa gặp zombie không xa. Thậm chí có thể nói vẫn trong phạm vi nguy hiểm rình rập. Ở lại đây nguy cơ như thế nào, không cần tôi nhắc nhở anh chứ đội trưởng Cố? Xe chúng tôi vẫn còn xăng, vậy nên, chúng tôi không cần thiết phải cùng các anh mạo hiểm.”

“Cậu! Sao có thể như thế!” Thẩm Lan Ký trên mặt chỉ có một biểu cảm không thể tin nổi, thò đầu ra khỏi cửa xe, gầm lên tức giận.

“Chúng ta hợp tác vốn là vì lợi ích. Hơn nữa, hiện tại trong mắt tôi các người đã không còn giá trị nữa. Vậy nên hợp tác giữa chúng ta, tôi đơn phương chấm dứt. Xin lỗi đội trưởng Cố, tôi không thể không đặt lợi ích của nhóm tôi lên hàng đầu.”

Lưu Vũ cụp mắt xuống, ánh mắt ẩn chứa những cảm xúc phức tạp. Cậu gõ cửa kính xe, ló đầu vào gọi “Mika, Riki với đạo trưởng Bá Viễn, mọi người xuống đi, chúng ta nên đi rồi.”

[INTO1] Transfic - Hệ thống thí luyện (Tiếp)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ