tim hắn đập nhanh, cơ hồ vô pháp...
Sở Thành nói xong, thấp thỏm bất an mà quan sát phản ứng của Tần Thư.
Tuy rằng hắn từng hoài nghi Tần Thư muốn mưu sát hắn, nhưng trải qua khoảng thời gian ở chung này—— bọn họ cùng nhau đi học, cùng nhau ăn cơm, cùng nhau nuôi chết cá vàng nhỏ, hắn ngoài miệng ghét bỏ Tần Thư cái này, ghét bỏ cái kia, kỳ thật đã sớm coi Tần Thư là anh em.
Vợ của bạn không thể nhục , nếu có thể, hắn cũng không muốn thích phải người mà anh em hắn thích. Nhưng Từ Ninh đẹp như vậy, ôn nhu như vậy, thời điểm cười rộ lên trong mắt giống như có ánh trăng. Hắn khống chế không được tâm mình, giống như Tần Thư nói, hắn cả ngày nhớ Từ Ninh, nhìn thấy Từ Ninh cùng người khác ở bên nhau sẽ khó chịu, hắn muốn Từ Ninh thấy ít nhất một điểm tốt của hắn, hắn muốn vĩnh viễn bảo vệ Từ Ninh ( cho dù bây giờ trong khoảng đánh đấm Từ Ninh đã có thể bất phân thắng bại với hắn ).
Nếu Từ Ninh đã là bạn trai của Tần Thư, vậy hắn dù có thích thế nào cũng sẽ chỉ giấu tâm ý ở trong lòng. Nhưng mà sự thật là, Tần Thư cũng không theo đuổi được Từ Ninh, Từ Ninh cũng không giống như là có ý với Tần Thư, vậy hắn đưa ra đề nghị công bằng cạnh tranh hẳn là không quá đáng...... nhỉ ?
Tần Thư cúi đầu trầm mặc, mặt giấu trong bóng râm, Sở Thành nhìn không tới vẻ mặt của hắn.
Sở Thành trong lòng lộp bộp một chút, Tần Thư tức rồi sao? Hình như còn tức không nhẹ.
"Tao biết là tao không tốt," Sở Thành thấp giọng nói, "Mày đánh tao đi." Nói rồi, hắn duỗi tay đến trước mặt Tần Thư, mở lòng bàn tay ra.
Tần Thư rốt cuộc có phản ứng. Hắn chậm rãi ngẩng đầu, trong mắt mang theo cuồng nhiệt nào đó làm cho người ta sợ hãi lại hoang mang, "Mày nói, mày thích Từ Ninh?"
Bộ dáng Tần Thư làm Sở Thành liên tưởng đến giáo đồ của thượng đế. "Ừ, tao thích ảnh."
"Là loại thích nhất đó sao?" thanh âm Tần Thư run nhè nhẹ, hốc mắt dâng lên nước mắt.
Sở Thành lo lắng mà nhìn hắn, "Mày ổn không?"
Tần Thư quát: "Trả lời tao!"
Sở Thành bị doạ sợ, ngơ ngác nói: "Là loại thích nhất đó."
Tần Thư ngẩng đầu lên, chặn ngực, phảng phất như sắp hen suyễn, "Rốt cuộc —— tao rốt cuộc chờ tới giờ khắc này rồi! Tao mẹ nó...... Khụ khụ khụ ——"
"Tần Thư?!" Sở Thành chạy nhanh đỡ người ngồi xuống ghế, "Mày đừng dọa người đến vậy chứ đậu má!"
Tần Thư từng ngụm từng ngụm thở phì phò, gắt gao mà bắt lấy tay Sở Thành, "Nhãi con, có thể nghe được những lời này, ba ba...... Chết cũng không tiếc."
Sở Thành hoàn toàn ngốc luôn rồi, không hơi sức đâu mà rối rắm xưng hô của Tần Thư có vấn đề. "Tao bây giờ gọi 120, mày cố chút!"
Tần Thư suy yếu mà mỉm cười, "Tao sẽ cố , tao còn chưa có nhìn thấy tụi bây kết hôn đâu."
"Xong rồi, đầu óc đều không rõ ràng rồi!" Sở Thành sốt ruột nói, "Mày buông tay, để tao đi gọi điện thoại!"
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM]Chiếm không được nam chính, ta quyết làm cá mặn
RomanceHán Việt: Thưởng bất đáo nam chủ, ngã quyết định hàm ngư Tác giả: Chi Chi Miêu Miêu Tình trạng bản gốc: Hoàn thành Edit: đang tạm dừng đến tháng 8 Mới nhất: Chương 78 phiên ngoại Thời gian đổi mới: 13-09-2020 Cảm ơn: 212 lần Thể loại: Nguyên sang, Đ...