005

271 18 0
                                    

Chương 5.

Thiệu Quần tựa ở trên bức tường trước cửa phòng Lý Trình Tú.

Tốn bao nhiêu công sức tìm được người để báo thù cho anh, hắn cứ nghĩ bản thân sẽ cảm thấy vui vẻ hả hê.

Nhưng tại sao hắn lại chẳng hề thấy vui chút nào cả?

Không những thế, ban nãy hắn còn lên cơn quát với anh. Song hắn lại không nghĩ đến chuyện, nếu như hắn bắt anh kể lại tất cả những chuyện năm đó, thì có khác nào là bắt anh phải chịu tổn thương chung một nỗi đau đến hai lần.

Thiệu Quần không cách nào tiếp nhận, cũng không muốn tiếp nhận. Từ dạo trước hắn thật sự đoán được việc lỗ tai Trình Tú bị điếc có liên quan đến mình, thế nhưng chỉ khi biết rõ sự thật tại giây phút đó, hắn mới phát hiện bản thân thật sự quá hèn mọn không thể nào chịu đựng nổi.

Hắn có tư cách gì đi yêu cầu Lý Trình Tú? Những nắm đấm trên người gã đàn ông khốn kiếp âu chỉ là cơn phát tiết của hắn mà thôi, hắn hận không thể ra tay tàn nhẫn hơn nữa. Thiệu Quần lúc này muốn cắt phăng lỗ tai mình cho anh, nếu hắn làm như vậy, có phải là có thể bồi thường chút chuyện cho anh rồi đúng không? Hắn tha thiết muốn quay về quá khứ, chính là tình tiết ngủ một giấc dậy có thể quay về thời gian đó, có năng lực thay đổi mọi chuyện như vẫn thường đọc ở những cuốn tiểu thuyết. Nếu như có thể dùng tiền đánh đổi, hắn nhất định không tiếc việc táng gia bại sản mà đổi? Tại sao, tại sao hắn không thể làm được?

Hắn không cách nào hình dung được, vì sao ông trời lại có thể tàn nhẫn với người hắn yêu như vậy.

Bản thân hắn, từ nhỏ thiếu thốn tình thương của mẹ, suốt ngày hứng chịu sự nghiêm khắc bảo thủ từ người cha, còn có chị cả quá mức hung dữ, chị ba và chị tư cũng rơi vào cảnh không có tiếng nói trong nhà như hắn, ngoài ra, hắn còn hàng tá người bạn mỗi đứa một tính xấu mà hắn thân như tay chân. Xung quanh hắn lúc nào cũng tấp nập người, "bạn rượu", "đối tác","tình nhân","anh em", "người thân" - bọn họ ủng hộ hắn nhiều đến đếm không xuể, nhìn qua quả thật đều chịu lắng nghe hắn nói, thế nhưng không có một ai rõ ràng cảm nhận hắn đang nói hay cần gì.

Ai có thể nghe hiểu lời của hắn nói? Hắn nói mình nhớ mẹ, ba hắn liền nghiêm khắc răn dạy bảo hắn nên giống một người đàn ông, hắn nói giỡn mình không muốn kết hôn, chị cả liền thông báo sắp xếp chu toàn cho hắn, hắn nói không cho phép bất cứ ai bắt nạt Lý Trình Tú, từ hôm nay anh ấy là người của mình, cuối cùng đám bạn mà hắn thân lại làm ra trò đùa khốn kiếp kia, hắn bảo hôm nay uống nhiều hơi mệt, người chung quanh cười sang sảng, bảo rằng hắn không nể mặt mũi mình.

Hai năm trước, vào một buổi tối khi hắn và Lý Trình Tú bắt đầu quay lại bên nhau không lâu, hắn chẳng nói chẳng rằng mở cửa vào nhà, cả người đầy mùi rượu nằm trên ghế sô pha chợp mắt nghỉ ngơi.

Lý Trình Tú ra khỏi phòng ngủ ngồi bên cạnh hắn ưu sầu lo lắng hỏi: "Hôm nay gặp chuyện không vui sao?"

Khi đó, Lý Trình Tú vẫn luôn cảm thấy tự ti, cho nên mỗi hành động ngôn từ của anh đều xét nét cẩn trọng, anh luôn cảm thấy mình cứ như một vật nuôi trong nhà. Thế nhưng ai có phước phần như hắn, ngay cả khi chủ nhân còn chưa nổi cơn giận, đã vội chạy tới bên cạnh vùi trong lồng ngực, dùng nhiệt độ ấm áp của mình chữa lành mọi khắc khoải mệt mỏi của đối phương chứ?

[QUẦN TÚ] LẮNG NGHE - ĐINH HÀNH [HOÀN]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ