-7-

177 15 1
                                        

"mẹ à, tuần này jimin sẽ qua đêm ở nhà mình đấy nhé"
jungkook bước vào nhà với tay rót cốc nước rồi thông báo cho mẹ anh.

"cháu chào cô~"

jimin cúi đầu chào mẹ anh, mẹ anh vừa nghe giọng nói của em liền dừng tay quay sang vui vẻ cười nói với em.

"jimin đến chơi sao?"

"dạ~ không biết có phiền không ạ?"

"không phiền chút nào cả~ jimin đến cô vui còn không hết, con muốn ở lại bao lâu cũng được nhé~"

"Dạ~"

Jungkook đứng một bên nhìn họ, còn tưởng jimin mới là con ruột ấy chứ, lúc anh về bà còn chẳng thèm quan tâm, vừa nghe jimin đến liền tươi cười hớn hở.

Anh tiến đến choàng tay qua cổ em,
"Giờ jimin lên phòng học bài với con đây!"

Mẹ anh còn chẳng thèm nhìn tới anh mà quay sang nựng má em một cái,
"Vậy jimin học bài, cô sẽ nấu bữa tối cho con, học xong hãy xuống ăn nha!"

"Dạ~ cảm ơn cô nhiều lắm!"

Bà xoa đầu em rồi tiếp tục quay lại với công việc đang dang dở, còn em và jungkook thì lên phòng.
Cả hai lật vở ra, nhưng chỉ có mỗi em là học, còn anh đang mãi mê ngắm nhìn em. Chốc lát em ngước lên nhìn anh, cầm bút gõ nhẹ vào đầu anh,
"Không lo học bài đi mà cứ nhìn đi đâu vậy, cậu dạo này lạ lắm nha!"

"Ừm thì- chỗ này tớ chưa hiểu lắm"
Anh lật cuốn vở bài tập đến trước mặt em.

"Chỗ này dễ như vậy mà cậu cũng không hiểu sao?"
Ánh mắt em châm chọc nhìn anh,
"Chi bằng, cậu gọi tớ một tiếng 'anh' đi, tớ sẽ dạy cậu, đằng nào tớ cũng lớn hơn cậu một tuổi mà"

Jungkook trợn mắt,
"Còn lâu nhé!"

"Ờ, được rồi, vậy cậu tự làm đi!"
Jimin bình thản tiếp tục đặt bút xuống làm bài tập.

"Anh~"
Jungkook nhếch môi, kê sát mặt về phía em
"Anh à~ giúp em giải bài tập đi~"

Jimin cau mày búng mạnh vào trán 'cậu em của mình'
"Được rồi, để anh đây chỉ cho nhé!"

"dạ~"

vừa nói, anh vừa đưa ngón tay thon dài lướt nhẹ qua cằm em liền bị em cầm quyển sách đập lên đầu.

"chỗ này cứ áp dụng định lý rồi làm theo công thức là ra thôi"

anh chau mày, nói vậy thì ai mà chẳng làm được.

"vẫn không hiểu hả?"

"anh đây giảng hay như vậy mà lại không hiểu?"

"cậu ngốc ghê"

không phải là không hiểu, chỉ là muốn giả ngu để được ai đó chỉ bài cho thôi.

"ờ, giảng lại đi"

lát sau, nhìn bộ dạng chật vật của jimin khi cố gắng giảng bài cho anh có chút mệt mỏi thì không còn giả bộ ngốc nghếch nữa mà một mạch giải được hẳn một bài toán nâng cao. jimin thấy thế liền khó hiểu nhìn anh, anh chỉ cười rồi xoa đầu em.

"mà nè, cậu sang nhà tớ mà không mang quần áo qua sao?"

"tớ cũng định bảo cậu chở tớ về lấy đồ nè"

jhs x pjm | ba nuôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ