14.
Trên đường về, hai người cũng không trò chuyện. Quách Viễn nhìn ra cửa xe, hít hít mũi, tay lại không buông góc áo của Phó Minh.
Phó Minh cũng mặc hắn nắm, không nói gì. Hắn biết tình trạng như Quách Viễn, đôi khi chỉ cần một cái ôm, một chỗ nương tựa, đôi khi là nhiều hơn thế nữa. Chỉ là hiện tại, Phó Minh chỉ có thể làm đến trình độ này.
Hắn nghĩ tới Lệ Chi, trong lòng có chút xin lỗi. Hôm sau hắn nhất định tới thăm nàng lâu hơn một chút.
Về đến nhà, Quách Viễn vẫn nắm vạt áo của hắn đi theo phía sau. Dù chỉ là góc áo nhỏ, Phó Minh lại cảm thấy áp lực. Vì hắn biết nó rất quan trọng đối với Quách Viễn.
Vì bị Quách Viễn nắm lấy, Phó Minh rốt cuộc không cởi áo khoác ra được. Hắn cuốn tay áo lên, bắt đầu pha một tách chocolate nóng như đã hứa. Quách Viễn có chút co quắp đứng bên cạnh, đầu gục xuống.
"Ngươi muốn theo đuổi ta, đúng không?"
Phó Minh đột nhiên hỏi, không cho Quách Viễn cơ hội nghĩ nhiều, hắn tiếp tục nói:
"Ngươi hy vọng ta và ngươi có một mối quan hệ lâu dài sao?"
Quách Viễn không nhìn hắn, chậm rãi gật đầu.
"Hai người muốn ở bên nhau lâu dài, phải hiểu nhau, nói lên suy nghĩ của mình, chia sẻ mọi thứ với nhau, đúng không?"
Quách Viễn lần này không phản ứng hắn, chỉ là tay nắm vạt áo của hắn chặt một chút. Phó Minh nhẹ nhàng nói:
"Ta là bạn đồng hành của ngươi. Khi ngươi gặp khó khăn, có thể kể hết cho ta nghe. Ta sẽ không đánh giá ngươi, phán xét ngươi, mục tiêu của chúng ta là giải quyết vấn đề khó khăn của ngươi"
Quách Viễn cau mày, dù mí mắt hắn rũ xuống, nhưng Phó Minh lùn hơn hắn, không bỏ sót vẻ hoảng loạn trong đó. Hoảng loạn xen lẫn uất ức, sợ hãi, tức giận, tự trách.
Quách Viễn nhắm mắt lại, nhẹ giọng nói:
"Xin lỗi..."
Tay hắn buông lỏng ra, không nắm vạt áo của Phó Minh nữa. Phó Minh nhíu mày, nhanh chóng bắt lấy tay hắn. Thân thể Quách Viễn run nhẹ một chút, hai mắt ảm đạm nhìn Phó Minh.
Quách Viễn gọi hắn tới trong tình trạng này, đủ để nói lên rất nhiều thứ. Phó Minh nắm lấy tay hắn, cười cười:
"Soái ca, chịu kể cho ta nghe chuyện của ngươi sao? Ta ở bên cạnh ngươi"
Gương mặt thành thục, ánh mắt chân thành, lại nói ra một câu như thế. Quách Viễn không chịu được, yên lặng nắm tay Phó Minh, không dám nhìn hắn. Môi Quách Viễn mím chặt lại mở ra, có chút run rẩy. Rốt cuộc, hắn thoả hiệp:
"Câu chuyện... có chút dài..."
Quách Viễn nhỏ giọng nói, thanh âm vẫn khàn khàn, còn mang theo giọng mũi.
"Ta, ta kể cho ngươi nghe..."
Phó Minh cười, một tay cầm tách chocolate, một tay nắm lấy tay Quách Viễn. Hai người ngồi xuống sô pha, Phó Minh đẩy tách chocolate về phía hắn. Đôi tay của Quách Viễn to dày, thô ráp đầy vết chai, bao lấy hai bên tách chocolate làm nó thoạt nhìn có chút nhỏ xinh.
BẠN ĐANG ĐỌC
Sau hôn nhân
General FictionTác giả: Bạch Kim Thể loại: Hiện đại, ôn nhu công, tráng thụ, chủ công, hỗ sủng Tình trạng: Toàn văn hoàn 21-05-2022 Văn án: Trước hôn nhân, cứ nghĩ có thể dùng tình yêu trói buộc đối phương. Kết hôn rồi, cố gắng duy trì mối quan hệ. Nhưng nếu một b...