21.

701 62 8
                                    


21.

Sau buổi tối hôm đó, Phó Minh giống như đóng băng hết cảm xúc của mình. Hắn vẫn làm việc, sinh hoạt như bình thường, nhưng đồng nghiệp hiểu biết hắn rất nhanh nhận ra trạng thái của hắn không đúng. Phó Minh đã hẹn gặp Quách Viễn mấy lần, muốn hỏi rõ ràng, nếu thật là như thế, hắn muốn chấm dứt mối quan hệ của bọn họ. Nhưng Quách Viễn luôn nói hắn rất bận, không có thời gian.

Mỗi lần Phó Minh nhớ đến những gì hắn nhìn thấy ngày hôm đó, lại không chiếm được thông tin nào từ Quách Viễn, hắn rất khó khống chế suy nghĩ của mình. Càng nghĩ, hắn càng cảm thấy mỗi một giây ở trong mối quan hệ với Quách Viễn là một loại giày vò. Phó Minh rất không thoải mái, giống như dính vào thứ gì dơ bẩn.

Đã từng bị phản bội, lí trí hắn không muốn vì tin Quách Viễn mà tổn thương bản thân, không muốn tâm lý ôm một chút hy vọng may mắn nào. Hắn chỉ muốn xác nhận, sau đó kết thúc.

Liên tục một tuần, hắn không gặp được Quách Viễn. Phó Minh cũng không muốn chờ thêm. Hắn gọi điện thoại cho Quách Viễn, lúc này hẳn là giờ nghỉ của hắn.

Điện thoại mất một lúc mới chuyển được. Nhưng giọng nói truyền tới lại không phải giọng Quách Viễn:

"Ngươi tìm A Viễn có việc gì?"

Là một giọng nam xa lạ. Phó Minh không có biểu tình gì, hỏi:

"Quách Viễn đâu?"

Nam nhân im lặng một lát, trả lời:

"Hắn không tiện nghe máy"

Sau đó, Phó Minh nghe được giọng Quách Viễn.

"A Thanh, là ai gọi tới vậy?"

Nam nhân không vui nói:

"Tên là Phó Minh"

Phó Minh nghe bên kia loảng xoảng một chút, lần này Quách Viễn tới tiếp điện thoại của hắn.

"Phó Minh? Tìm ta có việc gì?"

Giọng nói của hắn vẫn trầm thấp, nghe có chút vội vàng. Phó Minh bình tĩnh nói:

"Ngươi đang bận việc? Xin lỗi, ta nghĩ bây giờ là giờ nghỉ của ngươi"

Quách Viễn nhanh chóng nói:

"Không sao, ta giúp người khác sắp xếp đồ vật một chút, đúng là giờ nghỉ của ta"

Phó Minh muốn hỏi hắn có phải giúp 'A Thanh' không, nhưng không cần thiết, vì hắn nghe Quách Viễn nói:

"A Thanh, xin lỗi, chờ ta một chút, để ta làm, ngươi đừng động. Phó Minh xin lỗi, một lát ta gọi lại cho ngươi"

Thật quen thuộc, Phó Minh nghĩ. Lúc trước Lý Hồng Quân đối với Cố Hiền không phải cũng thế này sao. Phó Minh cười cười, trước khi Quách Viễn tắt máy, hắn nói:

"Quách Viễn, chúng ta kết thúc đi"

Phó Minh nghe bên kia im lặng, hắn không mang theo cảm xúc gì nói:

"Không cần lo lắng chuyện của Quách Hữu Ly. Việc đó vẫn giao cho ta, xem như ta giúp một người bạn"

Hắn không nghe đáp lại, vậy nên hắn kết thúc đối thoại. Sau đó, hắn gọi cho Lệ Chi. Hắn muốn uống rượu, hắn đột nhiên thích cảm giác uống say đến không biết gì cả.

Sau hôn nhânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ