11.
Bọn họ ăn xong không bao lâu, cửa phòng phẫu thuật cạch một tiếng mở ra. Lần này đúng là cửa phòng bọn họ chờ. Ba người nhanh chóng bật dậy chạy tới, chỉ thấy mặt Lệ Chi trắng bệch được đưa ra. Y tá nhanh chóng chuyển nàng đến phòng chăm sóc đặc biệt, bọn họ không được theo vào.
Bác sĩ nói viên đạn tổn thương đến nội tạng, sau khi phẫu thuật còn chờ theo dõi. Lại giải thích thêm với bọn họ vài câu, bác sĩ vội vàng rời đi.
Quách Viễn lảo đảo một cái, lùi mấy bước về phía sau, Phó Minh vươn tay ôm lấy vai hắn, giúp hắn đứng vững một chút.
"Nàng còn có cơ hội. Viên đạn không bắn vào nội tạng trọng yếu hay bộ vị quan trọng khác. Bình thường nàng thật khoẻ mạnh, sẽ vượt qua được"
Phó Minh một bên nói, một bên siết chặt lấy vai Quách Viễn.
"Nàng... Đúng, đúng vậy, nàng sẽ không có việc gì"
Quách Viễn tự thôi miên chính mình. Một bên Triệu Lạc Thiên thất thần nói thầm mấy câu Phó Minh không nghe rõ.
Triệu Lạc Thiên 5 năm trước tỏ tình với Lệ Chi, bị nàng từ chối. Triệu Lạc Thiên cũng không để trong lòng, bọn họ cứ vậy làm bạn. Thời gian lâu dần, Lệ Chi sớm đã quên Triệu Lạc Thiên yêu nàng, nhưng Phó Minh biết, Triệu Lạc Thiên vẫn luôn yêu Lệ Chi.
Lúc này, nàng đang đấu tranh giành sự sống, bọn họ không ai muốn rời đi. Phó Minh nhìn quần áo bê bết máu của Triệu Lạc Thiên, rốt cuộc khuyên được hắn đi thay quần áo, tắm rửa một cái. Lệ Chi sau khi tỉnh lại, nhất định không muốn thấy máu.
Trời tối, nhiệt độ lạnh đi rất nhiều. Phó Minh đi một vòng, trở về cầm theo hai tấm chăn. Một cái hắn đặt ở vị trí Triệu Lạc Thiên khi nãy, cái còn lại... hắn do dự một lát, có chút cẩn thận, lại nhẹ nhàng khoác lên cho Quách Viễn. Tay hắn nắm lại hai bên chăn, vây Quách Viễn vào trong.
"Chú ý giữ ấm một chút"
Quách Viễn không phản ứng lại đây, ngốc ngốc nắm chăn, lúc này Phó Minh mới buông tay ra.
"Ngươi có muốn uống gì không? Một chút sữa nóng thế nào?"
Phó Minh hỏi, giống như việc hắn chăm sóc người khác là rất đương nhiên.
Quách Viễn lắc đầu, môi hắn vẫn còn khô nứt. Hắn nhíu mày hỏi Phó Minh:
"Ngươi... Không lạnh sao?"
Phó Minh cười cười:
"Không có việc gì"
Phó Minh ngồi xuống cạnh Quách Viễn, có chút mệt mỏi. Hắn nhắm mắt dưỡng thần, nhưng không biết khi nào lại ngủ quên mất.
Khi hắn tỉnh dậy vẫn chưa mở mắt ra, khoan mũi đã tràn ngập mùi vị của nam nhân.
Thật là dễ ngửi, hắn nghĩ.
Phó Minh có chút tham lam hít vào mấy hơi, đầu hắn đang gác lên một chỗ mềm dẻo ấm áp, hắn lại cọ một chút. Dù tư thế không thoải mái, nhưng Phó Minh vẫn cảm thấy mỹ mãn ngủ tiếp.
Được một lúc, hắn mới giật mình tỉnh dậy. Phó Minh ý thức được đầu hắn tựa lên vai Quách Viễn, còn đầu Quách Viễn đang tựa lên đầu hắn ngủ. Trên người hắn là tấm chăn hắn khoác lên cho Quách Viễn. Cảm giác thân mật ấm áp đến thật đột nhiên, Phó Minh có chút không thích ứng. Hắn hơi cử động xem đồng hồ, hắn đã ngủ chừng ba giờ.
BẠN ĐANG ĐỌC
Sau hôn nhân
Narrativa generaleTác giả: Bạch Kim Thể loại: Hiện đại, ôn nhu công, tráng thụ, chủ công, hỗ sủng Tình trạng: Toàn văn hoàn 21-05-2022 Văn án: Trước hôn nhân, cứ nghĩ có thể dùng tình yêu trói buộc đối phương. Kết hôn rồi, cố gắng duy trì mối quan hệ. Nhưng nếu một b...