7.

182 22 1
                                    

Hyunjin tiếp tục câu chuyện của mình:

-Khi đó, gia tộc họ Hwang đã là một gia tộc lớn, danh giá, còn Han gia chỉ xuất thân từ một gia tộc nhỏ. Mọi người trong gia tộc không muốn anh qua lại với Jisung, bố mẹ của anh lúc đó ủng hộ anh với Jisung vì biết rõ thực lực của Jisung. Chính vì vậy, họ bị gạt ra khỏi kế hoạch diệt chủng mà đến giờ anh mới được biết. Cả gia đình Jisung bị giết, mẹ Jisung bị hội đồng gán tội, nhốt vào trong tù lao, gia đình anh uy hiếp Jisung rời xa anh. Khi đó là khi bọn anh đang ở trong vùng đất chết này, Jisung không thể thoát ra cứu gia đình mình. Cậu ấy nhận được ảnh xác chết của từng người trong gia đình và lời đe dọa của ai đó. Khi cậu ấy biết gia đình mình đã chết trong đau đớn chỉ sau một đêm và người thân nhất với cậu bị nhốt vào đại ngục thì Jisung rất tức giận, và đã lớn tiếng mắng chửi anh. Anh không biết gì lại thêm áp lực ở trong đây khiến anh cũng khó chịu mà để cảm xúc của bản thân lấn át, không tiếc lời sỉ nhục gia đình cậu ấy. Đến giờ anh mới biết mình phạm phải điều cấm kị. Cậu ấy và anh đánh nhau ngay trong kết giới khu trung tâm. Tất cả mọi người không ai có thể tiến vào. Các pháp sư bên ngoài kết giới chính phải liên tục củng cố kết giới. Sóng năng lượng bọn anh toả ra khi đó giết chết vô vàn yêu thú ở đây. Đánh một hồi, anh bị đánh bại. Không hẳn là đánh bại, cậu ấy chỉ tặng anh một đấm rồi chủ động dừng lại, dùng khóa cảng đuổi anh ra khỏi đây. Một mình Jisung ở lại trong kết giới cùng với Youngjae huyng nhưng có vẻ như hai người không đụng mặt nhau mấy khi ở đây cho đến năm nay. Khi đi ra, anh liền thăng cấp lên cấp S, còn cậu ấy đã bị gắn mác tội phạm nguy hiểm. Anh hoàn toàn không để ý đến vì cho rằng người sai là Jisung. Mãi đến hôm trước khi Seungmin tiến vào kết giới, anh mới nghe trộm được câu chuyện năm xưa từ tay quản gia. Khi đó anh rất hối hận, liền tự tay thu thập bằng chứng để thả mẹ Jisung ra, nhưng khi thu thập đủ thì anh lại nhận được tin xấu liền lập tức tiến vào đây. Anh nghĩ Jisung cũng biết chuyện Seungmin đi vào đây cùng với các gia tộc lớn khác nên mới làm đến nước này.

-Chuyện chỉ đơn giản là như vậy. Xin lỗi đã làm liên lụy đến các em. Anh sẽ xử lý ổn thoả chuyện này. Đừng lo, nghỉ ngơi đi, hôm nay các em mệt rồi.

Nói rồi, Hyunjin đi sang một nơi khác để lại không gian trĩu nặng vì quá khứ của Jisung. Quá đau khổ, mọi người có thể hiểu vì sao mà Jisung lại trở thành như thế này.

-----------------------------------------------

Sau khi đi vào ngôi nhà của mình, Jisung lập tức khuỵu xuống, Bang Chan và Minho vội đỡ Jisung dậy, dìu Jisung về chỗ ngồi của mình. Jisung mỉm cười chua xót. Yongbok, Seungmin đều bị xoá kí ức về anh. Cậu nhớ về ngày cậu và Hyunjin cùng đi chơi với mấy đứa nhóc, nghe tiếng cười nói của chúng, sự ngưỡng mộ khi nhìn Jisung và Hyunjin thể hiện phép thuật. Từng quá khứ tươi đẹp hiện về trong suy nghĩ của Jisung. Giờ đây trong mắt họ chỉ toàn hận thù mà nhìn cậu. Ánh mắt đó khiến Jisung đau lòng lắm. Nhưng cậu không thể để lộ nó ra được. Dù gì thì Jisung cũng rất vui khi nhìn thấy lũ trẻ trưởng thành như thế. Đấu tay đôi với anh một cách tự tin, không sợ hãi. Họ sẽ là những pháp sư giỏi trong tương lai. Nhưng Jisung vẫn cần mẹ. Cậu sẵn sàng làm mọi cách để cứu mẹ mình ra. Đó là người thân duy nhất của cậu. Người duy nhất không bao giờ phản bội cậu. Cũng là lời hứa với một người mà anh mãi mãi không bao giờ quên được.

[Chuyển ver] Hyunsung | Người Thương Bỗng Hóa Người DưngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ