8.

180 20 0
                                    

Minho nhanh chóng lao đến đỡ lấy Jisung. Khi cảm nhận Jisung đã an toàn, Minho vẫn lo lắng hỏi:

-Em không sao chứ?

Jisung gượng cười đẩy Minho ra, tiếp tục lao đến chỗ Hyunjin trước khi Minho kịp giữ cậu lại.

Lên này Jisung đuối sức nên nhanh chóng bị Hyunjin khóa chặt trong lòng. Hyunjin đau đớn nói:

-Em sắp phản vệ rồi còn vẫn muốn đánh tiếp.

Jisung tiếp tục vùng vẫy:

-Chỉ cần anh đồng ý thả mẹ tôi ra tôi sẽ ngừng đánh còn không thì đừng mong tôi dừng lại.

Rồi Jisung bùng năng lượng Mộc bao quanh cơ thể mình định đẩy Hyunjin ra, nhưng Hyunjin cũng bộc phát năng lượng lớn hơn, ép năng lượng của Jisung quay ngược lại cơ thể lạnh lùng nói:

-Anh không cho phép em tự làm hại bản thân mình như thế.

Jisung chịu áp lực lớn từ năng lượng của Hyunjin, chậm rãi đáp:

-Hwang Hyunjin, vì cái gì cậu phải làm vậy cơ chứ. Hết lần này đến lần khác cậu làm tổn thương tôi chưa đủ sao, tôi chỉ cần mẹ tôi thôi. Bà không có tội gì cả. Xin cậu đấy, Hyunjin.

Lúc này Hyunjin nới lỏng tay mình thu hồi năng lượng. Jisung nhân cơ hội này đạp Hyunjin ra, dùng năng lực đẩy tất cả bọn họ ra ngoài.

Minho và Bang Chan đồng thời bộc phát sức mạnh tạo một kết giới tạm thời ngăn không cho Hyunjin xông vào.

Trước khi bị đẩy hoàn toàn ra khỏi kết giới, anh còn nghe được giọng Jisung nói:

-Suy nghĩ kĩ đi Hyunjin. Lần cuối cùng tôi cầu xin cậu.

Cánh cổng kết giới đóng lại, thân hình của 3 người kia mất dạng. Hyunjin thở dài. Anh không nghĩ đến việc ngày hôm nay anh lại đánh nhau với cậu như thế này. Anh muốn cậu đi ra khỏi đây với anh. Muốn xóa bỏ cái danh dơ bẩn gắn trên người cậu suốt thời gian qua. Nhưng cậu thẳng thừng từ chối anh. Yongbok như sắp khóc đến nơi dựa vào Changbin.

Cậu có rất nhiều thắc mắc cần Jisung giải đáp. Cậu luôn có cảm giác rất thân thuộc với người này dù rằng cậu chẳng thể nhớ gì cả.

Ngay khi kết giới đóng lại thì Jisung ngã gục xuống, phun ra một ngụm máu.

Bang Chan và Minho vội đỡ Jisung vào nhà, tạo lập ma trận điều chuyển năng lượng chữa trị cho Jisung. Lúc này, Jisung không thể làm gì ngoài việc hấp thụ năng lượng từ những người anh của mình để bảo vệ cơ thể. Ngày hôm qua và hôm nay lấy đi quá nhiều sức lực của Jisung.

Sau khoảng ba giờ đồng hồ thì dừng lại, Jisung được đưa về phòng nghỉ ngơi.

Sau đó, Bang Chan với Minho đi ra khỏi kết giới, đi dạo trong khu rừng đậm mùi máu này.

Bang Chan thở dài nói:

-Jisung thật đáng thương.

Minho xoa lưng người yêu mình:

-Có những chuyện chúng ta không thể giúp gì được, phải học cách chấp nhận thôi. Jisung đã cô đơn suốt nhiều năm rồi. Nó vẫn luôn vậy, vẫn luôn thu mình vào trong cái vỏ bọc mạnh mẽ, làm những chuyện mà chính nó cũng sợ chỉ để gặp được lại mẹ mình. Cướp ngục là điều không thể. Cho dù là pháp sư cấp S đi nữa thì cũng không có khả năng đấy. Nếu không em sẵn dàng đi cướp ngục để đem mẹ về cho em ấy.

Cả hai ngồi trên một cành cây cao, nhìn ngắm khu rừng già xung quanh, thỉnh thoảng có vài oán hồn hay yêu thú chạy đến liền bị giết không thương tiếc.

Cả hai đã ở trong này rất lâu rồi, không biết thế giới ngoài kia phát triển ra sao. Khi đó Bang Chan và Minho yêu nhau, bị gia đình phản đối kịch liệt. Cậu với Bang Chan bỏ đi vào vùng đất chết, tiến đến khu trung tâm với hy vọng có thể kiếm một căn nhà hoang ở trong đó đến hết đời. Nào ngờ trên đường đi gặp một quái thú cấp A, mà lúc đó hai người mới chỉ cấp B. Bang Chan bị đánh cho trọng thương. Khi hai người nghĩ rằng mình đã chết đến nơi thì Jisung xuất hiện, một mình đối đầu với quái thú to lớn cấp A. Gương mặt lạnh lẽo tràn ngập sát khí với chiếc áo choàng đen. Jisung kết thúc mạng con quái thú chỉ với một đòn đầy mạnh mẽ. Sau đó Bang Chan và Minho được đưa đến nơi ở của Jisung, Jisung dùng pháp thuật của mình, cứu sống Bang Chan, Minho mừng rỡ ôm lấy người yêu mình mà khóc. Jisung bỏ ra ngoài để cho Bang Chan và Minho ở đó. Khi hai người quyết định đi theo Jisung, cậu đã đuổi bọn anh đi bằng được nhưng cuối cùng sau khi nghe câu chuyện của hai người thì cũng đồng ý cho bọn anh ở lại. Thời gian băng qua quá nhanh. Từ ngày đầu mới gặp nhau cho đến hôm nay, Jisung đã phải gồng mình rất nhiều để mới có thể giữ hi vọng gặp lại mẹ mình.

[Chuyển ver] Hyunsung | Người Thương Bỗng Hóa Người DưngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ