Tình Này Chỉ Đợi Thành Hồi Ức - 06

151 21 6
                                    

Chương 6

Trong đầu Lâm Mặc bây giờ chỉ spam đúng một chuyện duy nhất, đó là buổi tối trở về phải nghe Châu Kha Vũ tỏ tình, đầu óc cậu loạn tùng phèo, cũng không phải chưa từng có người đùa giỡn nói thích cậu, nhưng là Châu Kha Vũ thì không được.

Tại sao lại không được thì Lâm Mặc không biết. Có thể là cậu sợ Châu Kha Vũ thật sự thích mình? Có thể là cậu sợ mình thật sự thích Châu Kha Vũ?

Không đúng, tại sao mình lại thích con trai chứ?

Từ nhỏ lớn lên dưới màn ảnh nên kinh nghiệm tình trường của Lâm Mặc gần như bằng 0, cậu chưa từng yêu đương, cũng không biết rung động là như thế nào. Nhưng trong lòng mình, cậu vẫn luôn phân chia Châu Kha Vũ vào một khu vực đặc biệt, không giống người khác, người khác không phải Châu Kha Vũ, Châu Kha Vũ cũng không phải người khác.

Lâm Mặc không có tâm tình ăn cơm nữa, chọc chọc mâm cơm, nhưng đổ đi thì lại thấy lãng phí. Giây tiếp theo một bàn tay phủ lên đầu cậu, lại còn xoa xoa, có người ngồi xuống cạnh cậu, là Châu Kha Vũ.

"Tên nhóc vô lương tâm, tập nhảy xong liền chạy, làm anh tìm biết bao lâu."

Lâm Mặc há miệng thở dốc, không nói gì.

Châu Kha Vũ cảm thấy trạng thái hôm nay của cậu không đúng lắm, đặt sữa chua vào tay cậu, nói: "Uống miếng sữa đi, không muốn ăn cơm hả?"

Lâm Mặc gật gật đầu.

"Không thoải mái sao? Có phải bị đau dạ dày không? Hay là do hôm nay tập nhảy mệt quá?"

Lâm Mặc lắc đầu: "Châu Kha Vũ, anh đừng hỏi nữa."

Châu Kha Vũ đặt tay lên vai Lâm Mặc xoay người cậu lại đối diện với mình, nhìn bộ dáng uể oải ỉu xìu của cậu làm Châu Kha Vũ cũng sốt ruột theo: "Em bị làm sao vậy? Rốt cuộc là không thoải mái chỗ nào?"

Lâm Mặc muốn tránh thoát lại tránh thoát không được đành phải từ bỏ giãy giụa: "Em không sao, chỉ là không muốn ăn cơm thôi."

Châu Kha Vũ buông cậu ra, Lâm Mặc thở dài, cũng không biết mình đang xoắn xít cái gì, Châu Kha Vũ chắc chắn không muốn để ý tới mình nữa, thôi, vậy cũng tốt, nhân lúc tâm ý mình còn chưa quá khắc sâu, vẫn nên cách xa anh ấy một chút thì hơn......

Lâm Mặc còn chưa nghĩ xong liền thấy một cái muỗng đưa đến trước mặt mình, "Há miệng, ăn chút cháo, bằng không lát nữa dạ dày lại khó chịu."

Lâm Mặc còn chưa kịp phản ứng thì thân thể đã tự động mở miệng, Châu Kha Vũ cứ như vậy đút cháo cho cậu. "Em đang suy nghĩ chuyện gì? Lo lắng cho công diễn 1 sao?"

Lâm Mặc gật gật đầu, đột nhiên nhớ ra đây là nhà ăn, Châu Kha Vũ lại còn đút cháo cho cậu, cậu vội giành lại chén cháo, "Để em tự ăn."

Châu Kha Vũ biết cậu ngượng ngùng, cũng không làm khó cậu, anh đưa muỗng cho cậu rồi ngồi nhìn cậu ăn cháo. "Đừng nóng vội, mọi người đều rất cố gắng, Tiểu Lâm lão sư lợi hại như vậy mà, còn tới nửa tháng, nhất định mọi người sẽ làm được thôi."

Lâm Mặc thở dài: "Hy vọng như thế vậy đi."

Châu Kha Vũ và Lâm Mặc vừa về đến cửa phòng ký túc xá liền nhìn thấy Oscar và Caelan bước ra từ phòng đối diện. Caelan nhìn thấy bọn họ liền hai mắt sáng rỡ, làm Lâm Mặc thấy ngượng ngùng vô cùng.

[Nhiệt Đới Vũ Lâm] Tình Này Chỉ Đợi Thành Hồi ỨcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ