Chap XIX: Cược

1.2K 126 66
                                    

-" "-Là lời nói
-' '-Là suy nghĩ
-/ /-Là giấc mơ (có thể) hoặc cũng có thể là nguyên chủ
-[ ]-Là tiếng hệ thống
-* *-Là tiếng động
-| |-Tiếng điện thoại
-_ _-Là tin nhắn
-• chữ in nghiêng •-Là hồi ức
Lưu ý( có bổ sung):
-Truyện táu rất nhạt đề nghị mấy bác uống một thùng Nam ngư trước khi đọc
-Truyện không liên quan về yếu tố chính trị
-truyện không có ý xúc phạm một quốc gia nào
-Nếu truyện không hay thì mong mấy bác góp ý
-Vì táu đánh máy tình nên thường bị sai chính tả.

----Zô truyện:3----

Việt Nam vừa tắm xong, cô bước khỏi phòng tắm tiến đến phía chiếc giường mà ngả người xuống, lười biếng ôm gối mà dụi.

Thú thận thì giờ cô đang cảm thấy rất lười, chỉ muốn nằm bẹp trên giường mà ngủ thôi a

Nhưng mà đâu có được:'))

Nằm trên chiếc giường êm ái, ánh mắt cô lia hết một vòng căn phòng rồi ánh mắt lại dừng lại ở khung ảnh được treo trên tường.

Cả người bỗng khựng lại một chút, nhưng sau đó lại im bặt .

Cô vô thức rời khỏi chiếc giường mà tiến đến chỗ bức ảnh, cầm bức ảnh lên, tay lướt nhẹ trên bề mặt kính của khung ảnh, cảm xúc trong lòng cô hiện tại bỗng trở nên hỗn loạn.

Nó như cuộn len rối, khiến ta phải khó khăn mà gỡ ra trong sự khó chịu

Chăm chú nhìn vào bức ảnh, hồi tưởng một hồi, , trong đáy mắt nổi lên một tia chia xót...

-"Ha..."- Rồi bỗng cô mở một nụ cười nhạt, trong lòng đang tự chế giễu bản thân mình quá yếu đuối...

Khi cứ mủi lòng với quá khứ...

-*Cốc cốc*- Tiếng gõ cửa vang lên, thành công kéo Việt Nam ra khỏi dòng hồi tưởng

-"Vào đi"- Việt Nam thở dài, cô treo bức ảnh về vị trí cũ của nó.

Người ở ngoài nghe vậy liền mở cửa bước vào, là Đông Lào.

-"Em đến tìm chị có chuyện gì à Đông Lào?"- Việt Nam nhẹ nhàng hỏi, cô bước đến gần Đông Lào

-"..."- Đông Lào im lặng một lúc, ánh mắt như lia một thứ gì đó

-"?"- Việt Nam khó hiểu, cô nhìn theo hướng mắt của Đông Lào nhưng vẫn không biết cậu đang nhìn gì

-"Đông Lào?"- Việt Nam

-"Em đang định rủ chị đi ăn tối thôi với lại em vừa được thông báo rằng ông anh Việt Hòa sẽ có việc bận mà vắng nhà trong 3 ngày."- Đông Lào lúc này mới hoàn hồn, anh nói với cô thông tin mình vừa nhận được

Việt Nam nghe vậy thì xoa cằm ngẫm nghĩ một hồi

Việt Hòa có việc đi vắng 3 ngày ư?

Ừm...

Việc gì nhỉ?

Mà thôi kệ đi

-"Vậy thì đi thôi"- Việt Nam nói rồi vui vẻ kéo Đông Lào ra khỏi phòng mình, không quên đóng cửa.

(Coutryhumans x Vietnamxall) Những cuộc phiêu lưu của Việt NamNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ