Chap XXXIII(33): Tò mò?....

830 117 71
                                    

-". "-Là lời nói
-' '-Là suy nghĩ nghĩ
-/ /-Là giấc mơ (có thể) hoặc cũng có thể là nguyên chủ
-[ ]-Là tiếng hệ thống
-* *-Là tiếng động
-| |-Tiếng điện thoại
-_ _-Là tin nhắn
-• chữ in nghiêng •-Là hồi ức

Lưu ý( có bổ sung):
-Truyện táu rất nhạt đề nghị mấy bác uống một thùng Nam ngư trước khi đọc
-Truyện không liên quan về yếu tố chính trị
-truyện không có ý xúc phạm một quốc gia nào
-Nếu truyện không hay thì mong mấy bác góp ý
-Vì táu đánh máy tình nên thường bị sai chính tả.
- Đừng xem chùa, pls.

Kin: Trên 60 bình chọn nha:D

-------Zô chap-------

Việt Nam nhìn thẳng vào đôi mắt màu xanh của ASEAN, màu của hồ nước tĩnh lặng, sự dịu dàng và ấm áp.

Khẽ rũ mi xuống che đi đôi mắt màu hoàng kim của mình, cô khẽ đáp lại người cha nuôi bằng chất giọng của mình.

-"Vâng, cảm phiền cha..."- Việt Nam

ASEAN nở nụ cười nhẹ, y rất hài lòng với sự nghe lời của Việt Nam. Y cảm thấy xem ra cô cũng không quá bướng bỉnh.

Ít nhất là cô vẫn biết nghe lời y

Xoa mái tóc đen tuyền bồng bềnh kia lần cuối, sau đó luyến tiếc rời tay. Y đứng lên mở nhẹ cánh cửa đi làm việc của mình. Nhưng vẫn không quên dặn dò Việt Nam.

-"Con nhớ nghỉ ngơi"- ASEAN

-"Vâng..."- Cô cười nhẹ.

ASEAN rời đi, cùng với đó là nụ cười hài lòng của y. Việt Nam vẫn dõi theo y, cho đến khi bóng y đã khuất lối sau cánh cửa.

Rời mắt khỏi cánh cửa đã được đóng lại, đưa mắt nhìn sang hai người con trai còn lại trong phòng.

-"Cảm ơn hai người vì đã đưa tôi đến phòng y tế"- Cô tiếp tục nở nụ cười công nghiệp như mọi lần.

-"Không có gì, với lại cô đã bị thương mà..."- Poland đáp

-"Mà cô đã thực sự đỡ hơn rồi chứ?..."- Cậu thấy  vẻ mặt nhợt nhạt của cô thức sự không ổn.

Đằng nào với một cú đánh mạnh ở đầu thì cũng sợ rằng sẽ để lại di chứng.

-"Tôi ổn"- Cô gật nhẹ đầu như đã nhằm khẳng định điều đó.

Quả đúng là Poland a, vẫn như trước đây. Cậu ta rất tinh tế trong việc chăm sóc cho người khác.

Chắc hẳn sau này cô nào lấy được cậu ta thì hẳn sẽ rất may mắn

:)

-"Và tôi cũng xin lỗi hai người vì đã khiến cả hai gặp rắc rối..."- Cô cười ngượm, bản thân cũng cảm thấy có lỗi vì đã làm phiền bọn họ.

Nhất là Norway, cậu ta vốn dĩ rất ghét cô. Nên việc cậu ta quyết định giúp cô có lẽ là vì nhân tâm;-;

Nhìn thấy cái nụ cười ngượm ngạo kia khiến Poland không khỏi cảm thấy không vui.

Cậu cảm thấy Việt Nam thật kì lạ, rõ ràng người chịu thiệt là bản thân vậy mà vì lí do nào mà lại đi xin lỗi người khác chỉ vì đã để họ giúp mình?

(Coutryhumans x Vietnamxall) Những cuộc phiêu lưu của Việt NamNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ