Chương 11: Giới thiệu bản thân

1.7K 198 5
                                    

Xuống tới căn tin, hai người dắt tay nhau đi vào. Cuba tính hỏi cậu muốn uống gì thì bị cậu kéo qua núp sau một cái cột lớn. Anh không hiểu chuyện gì nhưng thấy cậu khá nghiêm túc nên cũng làm theo.

Nam kéo Cuba núp sau cột, cậu thò đầu quang sát xung quanh. Nazi cùng với J.E và I.E ngồi cùng một bàn đang trò chuyện và ăn uống.

"Himiro chưa xuất hiện sao?"

Đứng núp sau cột và cái đầu cứ thò ra quang sát nhìn chằm chằm ai kia đã bị phát hiện. Thấy cậu đứng cứ lấp ló, gã ngồi chống cầm phì cười.

-Ngươi cười gì đấy?

J.E đang dựa vào I.E hỏi. Chàng miêu nhân cứ ve vãy chiếc đuôi khi được I.E gắp từng miếng sushi cho vào miệng. Cảnh tượng hường phấn khiến Nazi khá khó chịu. Cảm nhận được như sắp có ai đang tới.

-Ta cười người đang đến gần chúng ta.

"Người nào đang đến gần?"

Ở kiếp này Nam có thính giác rất nhạy nên toàn bộ cuộc nói chuyện của họ Nam đã nghe được hết. Thắc mắc đến con người sắp đến gần, cậu cũng nhận ra Nazi  đã phát hiện cậu nhưng gã không nói gì nên cậu cũng kệ. Nam không quan tâm gì đến Cuba khiến anh cảm thấy đang tàng hình. Vòng tay qua eo cậu, anh kéo cậu vào lòng mình, cau mày hỏi.

-Cậu đang theo dõi ai à?

Thấy Nam như bị ai đó kéo ra sau cột.Gã bất ngờ đập bàn đứng dậy khiến hai con người giật mình.

-Ta đ-

-A! Người hồi sáng!

Bất ngờ, gã quay qua nhìn. Là Himiro, cô đang đứng một bên với biểu cảm ngạc nhiên chỉ tay về phía Nazi. I.E nghiêng đầu nhìn hai người đang đứng hình.

-Ai vậy Nazi?

-À... là người tôi kể hồi sáng đấy.

Nazi đã kể về người con gái đụng vào gã hồi sáng cho hai người. Himiro bất giác lại gần và cúi người xin lỗi chuyện sáng nay. Nazi không hề thấy hành động của Himiro lạ vì quá quen với việc nhiều tên khó ưa cúi đầu trước mình.

-Mà cô là ai?

-Tôi là Himiro-Himiro Kasumi.

Cô nói với giọng tươi cười. Để giữ phép lịch sự mà không biết thứ đó có tồn tại trong mình không, gã bất giác giới thiệu bản thân làm cho hai người hóng chuyện nãy giờ đơ.

-Nè phải boss mình không vậy?

-Nhìn hắn hiền quá.

Nghe đc cuộc trò chuyện của họ, Nazi đen mặt lườm hai người. Nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, gã rời đi ngay sau đó, để lại cô với họ.

"Không thấy đâu cả..."

Ba cặp mắt nhìn nhau, bối rối giúp đối phương vì sự thô lỗ của Nazi, nói thẳng ra có mình cô bối rối hà. Như nguyên tác, cô được họ mời ngồi và ăn uống trò chuyện.

Về phần của Nam thì cậu đang bị Cuba ôm chặt. Cậu cố gắng thoát khỏi vòng tay của Cuba để mua nước nhưng vô vọng. Nam không hề thấy khó chịu khi bị ôm vì cậu đã được Cuba cho làm quen từ nhỏ.

[countryhumans/haremvietnam] Chuyển sinh! Tôi không phải phản diện xấu!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ