Ngày cuối tuần ai nấy đều đi chơi thư giãn, riêng Lãng Quân chán nản nguyên ngày, trời chưa sập tối đã leo lên giường ngủ sớm, mong mau đến ngày thứ hai ôm được thân hình mềm mại của bé cưng.
Sáng sớm thứ hai Lãng Quân thức dậy trong tâm trạng ngời ngời. Anh rời giường tắm rửa sạch sẽ, diện bộ âu phục màu xám tro Ninh Thu yêu thích, chải chuốt thẳng thớm, xịt hương nước hoa thơm tho nam tính rồi nhanh chóng ra khỏi nhà.
Trên đường chạy đến công ty, Lãng Quân tấp xe vào một nhà hàng mới mở, cân nhắc quan sát một chút rồi đẩy cửa bước vào.
Nhà hàng này không quá lớn, diện tích như các quán ăn trong thành phố, phong cách trang trí ấm áp đơn giản, bên trong có mở nhạc du dương êm tai, là loại nhà hàng dành cho các gia đình đến ăn vào những ngày rảnh rỗi. Từ cửa kính bên ngoài nhìn vào có thể thấy những gia đình đang thân thiết dùng bữa cùng nhau, không khí trên bàn cơm ấm áp gần gũi, là một trong những nơi lắng đọng trong thành phố tấp nập phồn hoa này.
Lãng Quân trước nay vốn không để ý đến chuyện ẩm thực, bữa ăn thường ngày của anh đều dùng ở nhà hàng quen thuộc hoặc ở công ty, trừ khi những dịp đi công tác mới thay đổi khẩu vị, chỉ là nhớ đến hôm trước Ninh Thu có nói thức ăn ở nhà hàng gia đình này ăn rất ngon, hợp khẩu vị với cậu nên anh cố tình ghé qua.
Cầm thực đơn nhìn một lượt, Lãng Quân thoáng nhíu mày, nghĩ xem nên chọn món nào cho phù hợp. Ninh Thu không nói cậu thích ăn gì trong nhà hàng, chỉ nói với anh nơi này cậu thấy rất tốt. Anh xem đi xem lại, nghĩ tới nghĩ lui, lại nhớ đến khẩu vị bé cưng thiên về ngọt, Lãng Quân bèn quyết định gọi những món khẩu vị thanh nhẹ ngon nhất đắt nhất giao rồi cho nhà bếp chế biến.
Vì gọi một lúc hơn mười món, lại toàn những món đắc tiền nên khâu chế biến cần nhiều thời gian hơn những món ăn thông thường, anh buộc phải ngồi đợt một lát. Ngồi chưa được bao lâu, những ánh mắt lộ liễu phóng tới anh như muốn ngay lập tức bay qua, làm Lãng Quân bất giác nhếch lên ánh mắt sắc bén không hài lòng.
Ngay từ lúc vừa bước vào, những người có mặt bên trong đều chú ý nhìn Lãng Quân, có kinh ngạc có tôn sùng, nhất là những nàng thiếu nữ trẻ tuổi đều không kị phóng ánh mắt lấp lánh trái tim đến anh. Nếu là lúc trước Lãng Quân sẽ không quan tâm đến người khác nhìn anh như thế nào, nhưng thời gian gần đây anh có Ninh Thu bên cạnh, những ánh mắt chứa chan tình cảm ấy anh đã mặc định cả hai dành cho nhau, nên gặp ý tứ mãnh liệt như thế lại là của người ngoài làm anh có phần khó chịu.
Cũng may những cô gái kia đều là con nhà có học, biết tiết chế hành động, ít nhất chỉ đưa mắt nhìn, không chủ động chạy đến bên cạnh anh bày tỏ, Lãng Quân tránh được phiền toái không đáng có thở ra một cái.
Nhà hàng gia đình làm rất được, món ăn không lâu sau được đưa ra, anh nhanh chóng tính tiền rồi mang đi. Trên đường lái xe, Lãng Quân không khỏi nghĩ đến khuôn mặt đáng yêu khi bất ngờ của bé cưng, môi anh không nhịn được nở nụ cười, giẫm chân ga chạy nhanh về công ty.
Vào phòng riêng, Lãng Quân cởi áo ngoài, xoăn tay áo sơ mi, bận rộn bày biện bữa sáng mang đậm hương vị gia đình nhỏ, đến giữa chừng thì nhận được điện thoại của Ninh Thu.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Xong/Tình Trai] Tình Mập Mờ
RomansaTình Mập Mờ ©ThienMyNuong Trong một mối tình mập mờ, người nào bi lụy trước thì người đó thua. Ninh Thu tỉnh táo không nghĩ rằng Lãng Quân sẽ yêu thương mình trọn đời, dịu dàng của anh đối với cậu theo thời gian rồi cũng trao cho người khác. Nhưng L...