Chap 1: Gặp Gỡ

1.1K 84 47
                                    

-Này, nghe gì chưa? T.R ra tiểu thuyết mới rồi đó!

-Thật hả?

-Ừ! Nghe đâu là cuốn cuối đấy, sau này không ra nữa đâu

-Ể?! Vậy mau lên, phải sưu tập đủ bộ của T.R rồi chết không tiếc!

T.R là bút danh của một tiểu thuyết gia, y không bao giờ để lộ bất kì thông tin gì ra ngoài. Họ chỉ biết đến y qua bút danh T.R và những cuốn tiểu thuyết luôn cháy hàng mỗi khi ra, tái bản đúng bốn lần, mỗi lần một nghìn cuốn.

Cách vài năm T.R lại ra một cuốn, nhưng kể từ lần cuối ra đến nay đã là mười năm, một cuốn sách về một tình yêu không còn lời hồi đáp.

Cuốn tiểu thuyết rầm rộ trên khắp các trang mạng. Tuy không dày nhưng đọc giả lại bị ấn tượng bởi bìa sách, trước kia bìa sách chỉ có màu đen cùng tên tiểu thuyết, nhưng nay lại khác.

Bìa sách mang màu xanh dương của biển, đằng trước là hình vẽ một thiếu niên đứng trước đợt sóng lớn tưởng như sắp nuốt chửng tất cả mọi thứ, thiếu niên đó mặc chiếc áo sơ mi trắng cùng chiếc quần âu, chân trần, mái tóc màu bạc lay nhẹ trong gió, trên gương mặt thanh tú kia là nụ cười dịu dàng cùng ánh mắt tiếc nuối. Hình ảnh đó được chính tay T.R vẽ, đằng sau là hình ảnh biển lặng, xa xa là hòn đảo phát ra ánh sáng xanh lam kì lạ.

Nội dung chưa bàn tới, thứ khiến đọc giả in hằn đầu tiên trong tâm trí là cuốn tiểu thuyết mang màu xanh dương trầm lặng, cái tên "Nơi Em Thuộc Về" có lẽ đã nói lên nội dung, thiếu niên trong bìa sách có lẽ đã về với biển xanh.

Trước khi phát hành, T.R đã đăng bức hình biển và thiếu niên kia lên trang cá nhân. Đến khi phát hành xong, xác nhận chỉ tái bản một lần duy nhất với số lượng ít, T.R đăng một bài viết với dòng trạng thái "Biển và em".

Kể từ đó, T.R hoàn toàn biến mất
-----

[Từ khúc này là theo góc nhìn của Nazi được kể lại trong tiểu thuyết nha]

Tôi là một nhà văn, bén duyên với nghề này là do cô giáo phản ứng thái quá với bài văn của tôi mà thôi.

Tôi đã thử gửi bản thảo cho nhà xuất bản, không thể ngờ họ xuất bản nó thật. Và thứ làm tôi không thể tin nổi là tác phẩm của tôi được mọi người chào đón đến vậy.

Cuốn tiểu thuyết lần này sẽ là cuốn cuối cùng trong cuộc đời tôi, đây không hẳn là tiểu thuyết, nó giống như cuốn nhật kí kể lại câu chuyện của tôi thì đúng hơn. Nó không có phần mở đầu như những cuốn khác, bức tranh do chính tay tôi vẽ được kẹp giữa cuốn sách là món quà cuối tôi dành cho các đọc giả, bức tranh về người thương của tôi.

Ngày XX tháng YY năm XYZ, tôi cùng những người bạn lênh đênh trên biển nhằm tìm kiếm nguồn cảm hứng mới. Biển là nơi chứa đựng bao nhiêu điều bí ẩn, thật thú vị khi có thể khám phá nó khi còn có thể sống.

Hai ngày sau khi ra khơi, chúng tôi gặp bão lớn, cơn bão ập đến bất ngờ làm chúng tôi không kịp trở tay. Tôi chỉ vơ được pháo sáng rồi bị sóng lôi ra khỏi thuyền

Đến lúc tỉnh lại, tôi thấy mình đang nằm trên bờ cát, tay vẫn giữ pháo sáng. Ngồi dậy và xác định bản thân vẫn còn sống, tôi mừng thầm, còn thở còn gỡ.

[CountryHumans - NaziSov] Nơi Em Thuộc VềNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ