👤: Đánh nó, đánh mạnh lên
👤: Nó có võ đại ca
👤: Cả đám xông lên
- Nghe thấy tiếng ồn cậu đi tới thì thấy một đám côn đồ đang bắt nạt một thanh niên, cậu lôi điện thoại bật tiếng xe cảnh sát làm đám côn đồ kia chạy loạn xạ, nhẹ cất điện thoại rồi đi tới
JK: Này anh không sao chứ
TH: Không sao
JK: Anh bị thương rồi, nhà tôi ở gần đây tôi đưa anh về băng bó
TH: Không cần
JK: Vậy anh ở yên đây đợi tôi một lát
- Cậu chạy đi, anh nhìn theo cậu rồi quay đi, một lúc sau cậu quay lại với túi thuốc trên tay
JK: Để tôi thoa thuốc cho anh
TH: Sao lại giúp tôi
JK: Tại sao không được giúp anh?
TH: Chúng ta không quen biết
JK: Tôi là chồng tương lai của anh đấy
TH: Tôi không phải gay
JK: Vậy nên đâu nhất thiết phải quen mới được giúp, xong rồi đấy
- Cậu cất gọn thuốc rồi vứt rác vào thùng rác, anh sờ nhẹ vết thương xem xét cậu tiến tới ngồi xuống bên cạnh anh
TH: Còn gì sao?
JK: Bộ anh không tính gọi người đón về à, tôi ở đây đợi cùng anh
TH: Cậu về đi họ sắp tới rồi
JK: Vậy tôi về trước nhé thuốc còn lại cho anh
- Cậu đứng dậy bỏ đi anh nhìn theo cậu đến khi cậu khuất bóng, một lúc sau người của anh tới đón anh về
•Sáng hôm sau
JK: Chu choa nhiều người đến phỏng vấn dữ vậy trời rồi khe nào cho mình lọt bây giờ (nhìn mọi người)
👩: Ê nghe nói chủ tịch đẹp trai lắm á
👩🏽: Chết dở vậy là tôi sắp làm Kim phu nhân rồi à
👩🏻: Ảo tưởng vừa thôi bà, bà nghĩ chức thư ký này dễ à
👩🏼: Sai một ly là đi một đời đó
JK: *Nói nghe ghê vậy mấy má rồi sao dám làm*
👩💼: Ai là Jeon Jungkook
JK: Là tôi
👩💼: Mời vào phỏng vấn
- Cậu đứng dậy chỉnh lại quần áo rồi đi vào phòng cậu lịch sự cúi chào mọi người, cậu thấy có một cái ghế đang quay lại nhưng cậu không quan tâm ngồi xuống phỏng vấn
TGĐ: Chủ tịch cảm thấy cậu ta thế nào
TH: (Quay ghế lại) không tồi
JK: Hử là anh à? (bất ngờ)
TH: Là tôi thì sao
JK: Không sao (tỉnh bơ)
TH: Tại sao cậu muốn vị trí này
JK: Vì lương nó cao nhất
TH: *Ham tiền à* cậu được chọn
JK: Cảm ơn *sao không như mấy mẻ kia nói vậy*