6

335 50 1
                                    

Ta đang ở giữa mùa thu Seoul lãng mạn trầm lắng. Tán cây dẻ quạt giữa sân trường vàng hoe gió đưa. Mấy chiếc lá hình quạt bay là là dưới mặt đất xào xạc cùng đàn bồ câu thư thái đi dạo quanh bồn cây hồng vàng.

Kì kiểm tra giữa kì sắp diễn ra, khoảng thời gian này thư viện luôn ồn ào hơn mọi khi. Ai cũng gấp gáp luống cuống đảo mắt qua lại trên dãy sách dài để tìm tài liệu phục vụ học tập.

Trái với cái tiến độ có vẻ cấp bách của học sinh xung quanh, ở đây có một Eujin điềm tĩnh đọc sách. Ngồi bên cạnh không thể thiếu đó là "chiếc đuôi bạn trai" Kim Sunoo. Cậu đang làm một chuyện cực kì quan trọng đó chính là ngắm nhìn dáng vẻ thư sinh của Eujin.

Thật kì rằng thư viện ở mọi nơi không chỉ trường học đều cấm đồ ăn mang vào nhưng trường của họ lại khác. Đồ ăn không bị cấm ở thư viện.

Quả là một đặc ân to lớn khác biệt, kì lạ, kinh khủng mà trường có. Khung cảnh lãng mạn yên tĩnh trong thư viện không hề ăn nhập với đồ ăn. Chúng làm nơi này trở nên nhốn nháo hơn cả.

Đấy là với con nhỏ tóc đỏ với đốm tàn nhang trên mặt, luyên thuyên cả ngày về ngàn chủ đề được sản xuất bằng trí tưởng tượng của nó với đám ngôn từ lãng mạn của mình thôi.
Còn gì kì diệu và tuyệt vời hơn việc mang đồ ăn vào thư viện chứ.

Sunoo cắm ống hút vào hộp sữa mint choco, cậu đưa nó đến tận miệng của Eujin. Cô cũng chẳng ngại mà ngậm lấy ống hút và thưởng thức hương vị yêu thích khi đang đọc một quyển sách luật dày bằng cổ tay.

Cậu nhìn quyển sách Eujin mà lòng có chút lo lắng:
- Này Eujin... Kiến thức tụi mình chuẩn bị kiểm tra có cả thứ mà cậu đang đọc à?

Eujin nhả ống hút ra và trả lời:
- Tất nhiên là không có, đừng ngớ ngẩn chứ.
- Vậy cậu đọc thứ này để làm gì chứ?

Eujin bất lực nhìn Sunoo:
- Tôi nên trả lời như thế nào đây. Có lẽ tôi vừa nghĩ ra kế hoạch g.i.ế.t ai đó và xem mình có thể sẽ ngồi tù bao nhiêu năm nếu giả vờ hối cải.

Cô lắc đầu ngao ngán nhìn bộ dạng ngơ ngác của Sunoo rồi liếc qua toàn bộ thư viện.

Khung cảnh nhốn nháo. Vỏ snack đếm qua loa được 3 chiếc trên sàn, vụn bánh rơi rớt, tiếng nhai rộp rộp ồn ào bên tai.

Eujin gập sách lại và để lên kệ. Hàng lông mày nhăn lại như mọi khi, cô bước những bước gấp gáp ra khỏi thư viện và lẩm bẩm:
- Nhốn nháo, hỗn độn, kinh khủng. Ta cần một luật lệ cho chỗ này càng sớm càng tốt.

Thế là Sunoo lại lật đật chạy theo Eujin đến phòng hiệu trưởng để kiến nghị.

Eujin bước ra khỏi phòng hiệu trưởng với khuôn mặt hài lòng mãn nguyện phải biết. Chẳng cần hỏi cũng biết chuyện thư viện sẽ bị cấm đồ ăn từ giờ đến khi cái trường này sụp.

Sunoo thấy thế thì tranh thủ bắt lấy cơ hội, có mấy khi Eujin tuơi tỉnh dễ nhìn như thế này đâu. Cậu ôm lấy cánh tay của Eujin và bảo:
- Eujin này, cuối tuần này mình đi xem phim được không?
- Không.-Đáp lại bao nhiêu mong đợi thì cô Yang phó vẫn lạnh lùng từ chối không suy nghĩ.

[Sunoo] Ulzzang GirlNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ