Chương 8

10 0 0
                                    

Đặng Tư Vũ phát hiện bên người Lâu Trạm xuất hiện một con quỷ đáng ghét - phó hội trưởng hội học sinh Bạch Nhiễm.

Người này gần như ngày nào cũng dùng một vẻ mặt tươi cười xuất hiện xung quanh Lâu Trạm, rõ ràng vẫn là nụ cười tỏa sáng như bình thường nhưng giờ đây cô lại thấy nụ cười này rất thiếu đánh.

Phải nói rằng trước đây cô có ấn tượng rất tốt với vị phó hội trưởng này, nhưng giờ ấn tượng đó đã bị hoàn toàn hủy hoại. Cô tin chắc là Bạch Nhiễm đang cố ý!

Về nguyên nhân thì hiện tại cô không dám xác định.

Buổi tối, Đặng Tư Vũ trang bị đầy đủ vũ khí, giả vờ vô tình gặp được Lâu Trạm ở sân tập, cùng nhau chạy bộ với hắn. Sao lúc trước lại không làm vậy? Đó là bởi vì cô sợ rằng Lâu Trạm nghĩ rằng lúc nào cô cũng đi theo bên cạnh hắn, sẽ khiến hắn cảm thấy áp lực nặng nề, như vậy sẽ phản tác dụng.

Nhưng bây giờ khác với lúc trước, nửa đường nhảy ra một tên đáng ghét Bạch Nhiễm. Cô lại nỗ lực hơn, một tiếng trống làm tinh thần thêm phần hăng hái đá Bạch Nhiễm rớt đài, thu phục Lâu Trạm.

Ngày thường Đặng Tư Vũ vận động không tệ lắm, mặt không đỏ tim không đập nhanh chạy hết đoạn đường cùng hai người.

"Mình đi mua nước cho cậu." Bạch Nhiễm duỗi tay lau mồ hôi trên trán Lâu Trạm, thái độ thân mật kỳ cục. Lâu Trạm cũng cảm thấy không quen lắm nhưng nghĩ đến mục đích chính của mình, cứng rắn đứng tại chỗ đón nhận hành vi thân mật của Bạch Nhiễm.

Đặng Tư Vũ đứng gần hai người nhất, cũng nhìn thấy rõ ràng nhất nhưng cô không tin cái suy đoán kia. Cho dù là sự thật thì cũng chỉ có thể là hành vi đơn phương của Bạch Nhiễm. Cô cười như ngày thường, nói với Bạch Nhiễm: "Đàn anh Bạch, em có chuyện muốn nói."

"Được." Mặt Bạch Nhiễm không đối sắc đồng ý.

Mua 3 chai nước, Đặng Tư Vũ cầm một chai, nhìn Bạch Nhiễm đứng một bên mở nắp uống nước.

"Đàn anh Bạch." Cô mở đầu một cách thiếu kiên nhẫn.

"Cái gì?" Bạch Nhiễm đã lờ mờ đoán ra cô sắp nói gì, cười như không cười nhìn vẻ mặt rối rắm của cô.

"Anh thích Lâu Trạm phải không?" Đặng Tư Vũ đưa ra câu hỏi nhưng nét mặt rõ ràng đã xác định đó là tâm tư của Bạch Nhiễm.

"Nếu đúng vậy thì sao? Nếu không thì sao?" Bạch Nhiễm dựa vào ưu thế thân cao, từ trên cao nhìn xuống cô gái đang hùng hổ dọa người trước mặt.

"Em cảm thấy rằng đàn anh nên đổi đối tượng. Lâu Trạm không thích hợp với anh, nói đúng hơn thì cậu ấy sẽ không thích một nam sinh như anh." Đặng Tư Vũ lời này mà cũng dám nói, coi như đã đắc tội đối phương. Bất luận Bạch Nhiễm có là phó hội trường gì đó thì cướp người trên đầu cô là không được.

"A." Bạch Nhiễm cười ra tiếng: "Cô dựa vào đâu mà nói vậy? Nếu tôi nói bọn tôi đang hẹn hò thì cô có tin hay không?"

"Em không tin." Câu này nói ra rất chắc chắn, cô chính là thấy được Lâu Trạm sẽ không thích người trước mặt mình, ít nhất không phải Lâu Trạm hiện tại.

[Edit] Bạn cùng phòng có mưu đồ bất chính với tôi-Điện Thượng Bất Điện HạWhere stories live. Discover now