Cảnh báo: Có H.
___
"Jungkook, em đang suy nghĩ gì đó?"
Trông thấy Jungkook quần áo mỏng manh đứng cạnh cửa sổ ngắm tuyết rơi, Taehyung liền tiến đến khoác lên vai cậu chiếc áo lông cừu ấm áp.
"Không biết lo cho bản thân gì cả." Taehyung cau mày, sờ sờ vành tai của Jungkook, lầm bầm làu bàu trách cứ.
"Em cũng không có yếu đuối như những Omega khác mà." Jungkook cười xòa, song vẫn đưa tay giữ lấy áo khoác.
"Không được cậy mạnh, cũng sắp đến kì phát tình rồi." Taehyung ôm lấy Jungkook, dụi dụi.
Jungkook chun mũi, cậu chớp chớp mắt nhìn những bông tuyết đang nhẹ rơi, "Chúng ta kết hôn được 2 năm rồi nhỉ?"
"Đúng vậy."
"Taehyung, em không bận tâm đến chuyện đó đâu, thật sự." Jungkook xoay người lại, đối mặt với Taehyung, đôi mắt cậu to tròn lại ướt át nhìn thẳng vào tâm can hắn, "Chúng ta chưa lần nào cùng nhau ngủ trong lúc em phát tình."
Đôi mắt Taehyung có chút tan vỡ, hắn ngừng hô hấp đi mất một lúc, trong cổ họng có thứ gì đó nghẹn lại khiến hắn chẳng nói nên lời.
Kể từ lần xảy ra 'tai nạn' năm ấy, Taehyung dường như vẫn rất để tâm ngay cả khi hai người đã xác định mối quan hệ. Dường như hắn sợ hãi trước bản năng của chính mình.
Không đúng, hắn thật sự sợ hãi.
Taehyung sợ một lần nữa lại gây thương tổn đến Jungkook, hắn yêu cậu vô cùng, chỉ muốn nâng niu cậu bằng tất cả những gì hắn có. Hắn không cho phép bản thân làm ra những chuyện tệ hại như thế bất cứ lần nào nữa, càng không muốn thấy nước mắt cậu rơi khi hắn chẳng khác gì một con dã thú hung hăng xé toạc cậu dưới thân hắn.
Cánh tay của hắn nặng nề đặt lên đầu Jungkook nhẹ xoa, hắn rũ mi, giọng khàn khàn: "Anh sợ."
Jungkook thở dài, im lặng ôm eo Taehyung, đầu dụi vào hõm cổ hắn mà cọ cọ, cậu rầu rĩ, "Taehyung, không sao cả mà, em không muốn anh cứ cảm thấy tội lỗi như thế nữa."
"Vẫn là anh không tốt, đã để em phải lo lắng rồi."
"..."
Thật hối hận vì hành động khi ấy.
_
Khuya ngày hôm sau, Taehyung vừa về đến nhà liền ngửi được mùi pheromone nồng đậm.
Mẹ nó, không ổn rồi.
Taehyung vội đóng cửa lại rồi thầm mắng một tiếng trong lòng, hắn luống cuống tiến đến cánh cửa đang khép hờ.
Hít một hơi thật sâu, hắn mở cửa phòng ra, ngay lập tức thấy được quần áo của hắn được Jungkook để loạn xung quanh.
"Jungkook?" Hơi thở Taehyung có chút gấp gáp, hắn tiến đến chiếc tủ nhỏ cạnh giường lục tìm thuốc ức chế, "Cố chịu một chút, anh... anh sẽ tìm ra ngay."
"... Không có... Jungkook, em giấu hết tất cả rồi?"
Trên giường, Jungkook ngồi dậy, gương mặt đỏ bừng lộ diện trước mắt Taehyung, đôi con ngươi nhiễm một tầng sương mờ khiến cho chúng càng thêm phần ướt át.
BẠN ĐANG ĐỌC
VKook ABO ||「 Bạn Đời Định Mệnh 」
РазноеĐúng như dự đoán, cục cưng à. _ Tên truyện: Bạn Đời Định Mệnh / Destinied Mate Trạng thái: Hoàn. Thể loại: ABO, đô thị, học sinh, nhu nhược thụ(?), lạnh lùng công. Lời nói đầu: Xin chào, Choco đây. Chào mừng bảo bối đã đến với ngôi nhà nhỏ này, nơi...