#2 câu chuyện sáng sớm

2.3K 228 21
                                    

Porsche

"Kim, Kimhan. Anh đứng lại đó cho tôi, cái đồ chết tiệt"

Giọng thằng em trai tôi gào lên vào sáng sớm làm tôi đang ngồi ở phòng bếp ăn sáng cũng phải nghe thấy.

Nhìn lên đồng hồ đeo tay thì mới có 7 giờ sáng thôi. Porschay nó làm cái quỷ gì mà đã tức giận vào giờ này không biết.

"KIMHAN, CÁI ĐỒ ĐỂU, ĐỒ XẤU XAAA" tôi có thể cảm nhận được hình như Porschay nó đã dùng hết tất cả nội lực của nó mà hét lên.

Thấy tình hình có vẻ căng tôi với thằng Kinn vội vàng bỏ cái bánh mì đang cắn dở mà chạy ra để hóng chuyện...

À nhầm, chạy ra xem tình hình thế nào mà mới sáng ra đã đánh nhau rồi.

"Porschay, bình tĩnh đã em ơi. Anh xin lỗi mà"

Trước mắt tôi là hình ảnh cậu ba phong độ của Chính gia đang bị thằng em trai của tôi cầm dép đuổi quanh phòng khách. Bộ dạng của Kim thì thảm hại vô cùng, quần áo ngủ thì xộc xệch, tóc thì rối bù xù. Tôi dám cá trước khi có trận rược đuổi này thì Kim đã bị tác động vật lí gì đó từ thằng em tôi rồi.

"Xin lỗi cái gì? Anh có biết anh sai ở đâu không mà dám mở mồm ra xin lỗi? Anh đứng lại đó Kimmmm"

"Từ từ bình tĩnh đã Porschay. Mặc dù anh không biết anh sai ở đâu cả nhưng anh xin lỗi mà. Mình từ từ nói chuyện, bỏ cái dép xuống đi em" Kim dừng chạy, đứng cách Porschay một cái ghế sofa dài để đảm bảo an toàn rồi vừa thở lấy lại hơi vừa nói.

"Đồ tồi, anh đã làm sai mà anh còn chẳng thể biết mình làm sai ở đâu à? Anh em nhà mấy người đúng khốn nạn như nhau. Tôi ném chết anh" Porschay nói rồi ném cái dép trên tay mình thẳng hướng Kim đang đứng, cũng may Kim là người nhanh nhẹn nên có thể né kịp.

Còn tôi đứng một bên sau khi nghe thấy Porschay nói 'anh em nhà mấy người đúng khốn nạn như nhau' cũng bất giác quay qua Kinn đứng bên cạnh lườm một cái.

"Cái gì? Sao mày lại nhìn tao như thế? Tao không có khốn nạn đâu nhé, tao có dám làm gì mày đâu" Kinn bị tôi lườm hơi giật mình một cái rồi vội vã xua xua tay giải thích mặc dù tôi vẫn chưa kịp nói gì cả.

"Hừm" tôi đương nhiên là biết nó không dám làm gì khốn nạn với tôi đâu, lá gan nó đâu có to tới cỡ đấy.

Sau khi lườm yêu Kinn một cái thì tôi lại quay lại tiếp tục quan sát tình hình của 2 người kia.

"Anh đâu có khốn nạn. Rõ ràng sáng ngày còn bình thường sao đột nhiên em lại lên cơn thế?" Kim nói.

"Lên cơn? Anh nói lên cơn là có ý gì? Tôi biết ngay mà, anh chán tôi rồi đúng không? Còn dám chê tôi cơ đấy à?" Porschay cầm nốt chiếc dép còn lại lên chuẩn bị sẵn tư thế chiến đấu.

"Anh không có chê, nhưng em phải nói rõ ra để anh còn biết đường chứ. Nếu sai anh sẽ sửa mà" Kim nói.

"Anh chán tôi rồi, đến cả anh sai mà anh còn không biết. Anh chẳng thương tôi, anh chẳng quan tâm tôi. Đồ tồi, đồ khốn nạn, tôi sẽ làm thịt anh trước khi anh kịp chán rồi chia tay tôi" Porschay lại bắt đầu trở nên tức giận, đuổi theo Kim một lần nữa, còn tôi với Kinn đứng một bên nãy giờ xem mà vẫn không hiểu gì.

Sóng gió gia tộc nhà Theerapayankul [Kinnporschetheseries]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ