Chương 11 (Hoàn)

1.3K 77 3
                                    

Vương Nhất Bác kiên nhẫn nới rộng tiểu huyệt phía sau. Nơi này của Tiêu Chiến, dù đã làm bao nhiêu lần thì vẫn cứ luôn chặt như vậy. Lần nào cũng khiến cậu lo sợ nếu mình không cẩn thận sẽ làm anh bị thương.

Tiêu Chiến không trong kỳ phát tình, không hề dám buông thả bản thân mà cầu hoan.

Nhưng ánh mắt lại như đang câu dẫn người khác.

Nhịn không được Vương Nhất Bác cúi đầu hôn anh. Môi lưỡi dây dưa, tiếng nút lưỡi làm nóng bầu không khí.

Hai luồng tin tức tố vờn nhau, quyện lại, thơm ngọt đầy hấp dẫn.

Đặt Tiêu Chiến nằm xuống ghế sofa, Vương Nhất Bác thành kính hôn từng chút trên mặt anh. Lại để lại từng dấu hôn trên cơ thể anh.

Hai hạt đậu nhỏ bị Vương Nhất Bác giày vò đến đỏ bừng, sưng tấy. Khoái cảm khiến cho Tiêu Chiến rên rỉ.

Bị chính tiếng rên của mình chọc cho xấu hổ. Tiêu Chiến hoang mang lấy tay che mặt. Như đứa ngốc tin rằng làm như vậy thì sẽ không ai nhìn thấy sự xấu hổ của mình.

Vương Nhất Bác bị động tác nhỏ này của Tiêu Chiến chọc cười.

"Chiến Chiến..." Lưu luyến hôn lên mu bàn tay của Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác muốn anh nhìn mình.

"Hư... Anh không có phát tình... Nhưng... Nó lạ lắm..."

Tiêu Chiến vừa nói vừa ngượng, ngượng đến nước mắt cũng chảy ra.

Vương Nhất Bác đan tay mình vào tay Tiêu Chiến, nhẹ kéo ra. Hai người mắt đối mắt, cậu dịu dàng hôn lên khóe mắt anh, hôn đi nước mắt. Lại nhẹ nhàng dỗ dành. "Không lạ... Vì anh cũng thích em... Chuyện này rất bình thường..."

"Anh muốn chạm vào em... Cũng muốn em chạm vào anh nữa..." Tiêu Chiến đỏ mặt nghiêng đầu ngậm lấy ngón tay cái của Vương Nhất Bác. Đầu lưỡi cuốn lấy ngón tay cậu ngầm ra hiệu.

"Anh rất hấp dẫn khi phát tình. Nhưng lúc tỉnh lại rất dễ thương... Dễ thương đến phạm quy..." Vương Nhất Bác đâm thẳng dương vật đã cương cứng của mình vào tận sâu bên trong Tiêu Chiến.

"Từ..."

"Đây là lỗi của anh..." Vương Ngất Bác không ngừng thúc vào.

"Hự... Ahhaa... Sâu quá... Nhanh... Haahh... Quá... Ưm..." Tiêu Chiến túm lấy cạnh sofa, cơ thể liên tục bị ra vào với tốc độ kinh khủng. Cảm giác như bị sóng đánh vậy, có chút dồn dập.

Vương Nhất Bác ban đầu vốn muốn dịu dàng với anh. Nhưng mà Tiêu Chiến thực sự là khắc tinh của cậu mà. Chỉ một ánh mắt của anh liền khiến cậu mất lý trí. Không cách nào ngưng lại.

"Chỗ đó... Ưm... Ahaa..." Điểm nhạy cảm bị Vương Nhất Bác không ngừng đỉnh vào. Tiêu Chiến kiềm không được bắn ra.

"Thích đến vậy sao?" Vương Nhất Bác cắn lấy vành tai Tiêu Chiến. Cảm nhận cự vật bị siết chặt lại, cười xấu xa không ngừng liếm láp vài cái. Chọc cho Tiêu Chiến run rẩy muốn trốn.

Đưa tay áp lên vùng bụng phẳng lỳ của Tiêu Chiến. Một suy nghĩ táo bạo xuất hiện trong đầu.

"Nơi này, có thể có tiểu bảo bảo sao?" Một đứa nhỏ trắng trắng mập mập, vừa thơm vừa mềm như Tiêu Chiến? Vương Nhất Bác bị tưởng tượng của mình chọc cho vui vẻ.

"Bác Chiến" ABO Bạn tình bất đắc dĩ (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ