Chap 9

529 46 6
                                    

Gần đây các chàng trai nhận được thông báo rằng họ sẽ được nghỉ một tuần cho lễ Giáng sinh. Ký túc xá náo nhiệt hẳn lên, đã từ rất lâu rồi họ không có cả tuần cho riêng mình và rất nhiều dự định được lên kế hoạch giữa các thành viên với những người bạn ngoài nhóm. Mặc dù Felix rất biết ơn về kỳ nghỉ - em biết tất cả bọn họ đều cần nó – nhưng em vẫn không thể ngăn được cảm giác bị bỏ rơi. Em là người duy nhất không có gia đình hay bạn bè đến thăm Hàn Quốc. Em và Chan đều đã quyết định sẽ không quay về Úc, Chan đã lên kế hoạch gặp gỡ một số người bạn từ những hồi còn là thực tập sinh của mình nhưng Felix nhanh chóng nhận ra rằng em không có ai cả. Thời gian đào tạo của em quá ngắn để trở nên đặc biệt thân thiết với bất kỳ ai và em cũng quá bận rộn để có thể gặp gỡ nhiều người mới kể từ hồi em đến. Em gọi cho Eric từ The Boyz nhưng anh ấy đã nói với Felix một cách hối lỗi rằng anh ấy sẽ dành kỳ nghỉ với gia đình. Điều đó khiến Felix có nhiều thời gian để suy nghĩ đến kỳ nghỉ, khiến em cảm thấy nhớ gia đình và bạn bè ở quê nhà hơn bao giờ hết. Giáng sinh luôn khiến em cảm thấy cô đơn. Em sẽ đi ngang qua tất cả các mặt tiền cửa hàng đầy màu sắc rực rỡ, kéo áo khoác lên che kín mặt để tránh cái lạnh, và nhìn vào tất cả những nhóm người đang cười đùa; họ là gia đình, bạn bè hoặc những người yêu nhau. Em cảm thấy như thể mình không có một ai bên cạnh. Em biết rằng đó không phải là sự thật. Em có các thành viên của mình, họ tựa như một gia đình thứ hai đối với em và em cũng yêu họ nhưng đôi khi nó là chưa đủ. Em nhớ mẹ, nhớ bố và các chị em gái của mình. Em nhớ họ đến thổn thức, em muốn được ôm mẹ, được đi biển cùng bố hoặc trang trí cây thông Noel với chị em của em. Đối với em, bất cứ điều gì cũng tốt hơn là sự trống trải trĩu nặng trong lồng ngực em, khiến tâm trạng em suy sụp. Nó khiến em thu mình lại, trở nên trầm lặng hơn. Và dĩ nhiên, ai đó đã nhận ra điều này ngay khi em bắt đầu xa cách khỏi những người khác.

Minho ở cùng em khi cả hai luyện tập cùng nhau. Họ đã rời nhà sớm để đến phòng tập luyện lại tất cả các bài nhảy trong đợt comeback mới đây của nhóm. Hai người luyện tập đến tận khuya, chỉ dừng lại để ăn vài lần, thậm chí Felix còn không ăn nhiều, em nói rằng mình sẽ cảm thấy buồn ngủ nếu ăn quá nhiều. Minho chỉ gật đầu, chấp nhận lý do. Sau khi hoàn thành God's Menu thì Minho tạm dừng nhạc, mệt mỏi ngồi phịch xuống cạnh gương và ra hiệu cho Felix lại gần. Anh choàng tay qua người em khi Felix ngã xuống sàn bên cạnh anh, cuộn mình lại và ngáp một cách dễ thương.

"Ew hyung, người anh ướt đẫm mồ hôi."

"Nè im đi nhóc, em thì khác gì." Cả hai đều cười khúc khích khi Minho đấm nhẹ vào tay Felix, thở dài trìu mến. Cả hai đùa giỡn với nhau một lúc, cãi nhau một cách tinh nghịch nhưng một lúc sau, mặt Felix đột ngột xịu xuống và em lại im lặng. "Có chuyện gì vậy? Dạo này em cứ như thế suốt." Minho nói khi thấy Felix ngây ra. "Ý anh là gì? Em như nào cơ?" Felix lẩm bẩm đáp lại. "Như này." Minho lặp lại. "Chúng ta đang vui vẻ và sau đó em dường như nhận ra điều gì đó và ngừng chơi. Rõ ràng là có gì đó không ổn, hãy nói cho anh biết đó là gì. Có lẽ anh có thể giúp em, Pixie." anh nhấn mạnh. Chàng vũ công còn lại cáu kỉnh, cố tỏ ra tức giận nhưng thất bại và chỉ trông buồn bã, khiến Minho càng thêm lo lắng. "Em không biết hyung, chỉ là em nhớ nước Úc." Em ngập ngừng "Giáng sinh khiến em nghĩ về họ nhiều hơn, mọi người cũng sắp rời đi. Tất cả mọi người sẽ gặp bạn bè và gia đình của mình còn em sẽ chỉ bị mắc kẹt ở ký túc xá. Điều duy nhất em có thể làm trong những ngày nghỉ là trở nên thừa thãi." Em hung hăng nói, phun ra những lời đắng ngắt. Minho tặc lưỡi, kéo em lại gần và vuốt ve cánh tay em để xoa dịu. "Lixie, em không bao giờ là thừa thãi hết. Mặc dù không phải lúc nào bọn anh cũng thể hiện ra điều đó, nhưng bọn anh thích có em ở bên cạnh, mọi người yêu em rất nhiều. Em không bao giờ là gánh nặng hay phiền phức đối với bọn anh, em là bảo bối của cả nhà. Nếu em cảm thấy cô đơn, bọn anh đều sẵn sàng từ bỏ mọi thứ để dành thời gian cho em." Anh mỉm cười với Felix, đặt lên đỉnh đầu em một nụ hôn nhẹ như bông gòn.

[AllLix] Những cảm xúc nho nhỏ (transfic)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ